Lê Sóc nhận được điện thoại của Hạng Ninh, giục anh mau chóng về nước, đây đã không phải là lần đầu tiên Hạng Ninh giục anh, anh đoán chắc phía đối tác đã gây áp lực cho Hạng Ninh, khoảng thời gian anh không thể về nước mọi việc ở công ty đều để Hạng Ninh gánh vác, anh cảm thấy vừa áy náy, lại sốt ruột. Vì thế anh gọi điện thoại cho luật sư, hỏi ông ta hợp đồng tiến triển thế nào, nhận được câu trả lời thuyết phục là còn vài trình tự tất yếu phải thông qua tại công ty, không thể mau được.
Lê Sóc ẩn ẩn cảm giác là Triệu Cẩm Tân đang gây rối, rõ ràng trước đó còn nói rất nhanh là có thể xong, sớm nhất cuối tuần nhất là có thể ký, bây giờ lại không biết muốn kéo dài tới khi nào.
Lê Sóc chỉ có thể tận lực trấn an Hạng Ninh, sau đó thúc giục luật sư, nhưng anh biết rõ, vai trò của luật sư trong chuyện này không phải là mấu chốt, anh cũng không thể vì chuyện nhỏ này mà kinh động Triệu Vinh Thiên, nên chỉ có thể tìm Triệu Cẩm Tân. Do dự khoảng nửa ngày, anh vẫn không muốn gọi điện thoại cho Triệu Cẩm Tân, quyết định lại đợi thêm hai ngày.
Triệu Cẩm Tân mấy ngày này cũng không nhàn rỗi, thường thường gửi tin nhắn trêu chọc Lê Sóc, Lê Sóc một mực không để ý đến.
Mỗi ngày anh chỉ ở nhà đọc sách, tập thể hình, nấu ăn, phẩm trà, tu thân dưỡng tính,một là vì sắp phải về nước, anh muốn ở bên cạnh bồi cha mẹ, hai là anh cần tĩnh tâm, cố gắng quên đi ký ức mãnh liệt mà Triệu Cẩm Tân lưu lại trên thân thể anh. Bằng không anh sẽ nhịn không được nghĩ tới những chuyện vụn vặt, nghĩ tới những chuyện không có ý nghĩa, ví như nếu Triệu Cẩm Tân không phải em họ Thiệu Quần, như vậy thì cho dù hắn có đào hoa thì anh cũng chấp nhận được.
Nhưng chuyện đời không có giá như, anh yêu cầu chính mình triệt để quên đi sạch sẽ những chuyện của Triệu Cẩm Tân.
Chiều hôm nay, Triệu Cẩm Tân lại gọi điện thoại đến, bị Lê Sóc cúp máy, tin nhắn lập tức được hắn gửi qua: "Lê thúc thúc, nếu anh không nhận điện thoại, tôi lập tức đến nhà tìm anh."
Lê Sóc hướng di động của mình dựng ngón giữa, bắt máy, điềm đạm nói: "Cậu có chuyện gì sao? Mặc kệ có chuyện gì cũng được, đừng tới nhà tôi, cha mẹ tôi sẽ hiểu lầm."
"Họ cũng không hiểu lầm a, chúng ta quả thật..."
"Chúng ta hiện tại cái gì cũng không phải." Giọng nói Lê Sóc có chút lạnh lùng, "Hợp đồng tiến triển thế nào, tại sao mấy ngày nay đều không có tin tức?""Tài vụ bên kia đưa ra dị nghị, chúng tôi còn đang thảo luận, tôi sẽ hối thúc họ." Triệu Cẩm Tân khẽ cười nói, "Sốt ruột sao, sốt ruột như thế tại sao không gọi điện thoại cho tôi."
"Nếu cậu để tâm chuyện này, cho dù tôi không hối thúc cậu cũng sẽ làm nhanh, cậu là đang cố ý muốn kéo dài, tôi có hỏi cậu cũng không có tác dụng gì."
"Đương nhiên là có tác dụng." Triệu Cẩm Tân làm nũng nói, "Chỉ cần Lê thúc thúc nói một câu dễ nghe, hiệu suất công việc của tôi có thể tăng thêm vài lần."
Lê Sóc "Ừ" một tiếng, "Vậy xin nhờ Triệu tổng để tâm nhiều một chút."
Triệu Cẩm Tân ý thức được Lê Sóc muốn cúp điện thoại, vội vàng nói: "Tôi muốn gặp anh."
"Trừ ký hợp đồng ra, tôi không có lý do gì gặp cậu.""Vậy tôi đành phải tới nhà anh, ăn nhờ một bữa cơm nhất định chú và dì sẽ rất hoan ngênh đi."
"... Triệu Cẩm Tân, tôi nói cậu không đủ hiểu sao?"
Triệu Cẩm Tân ôn nhu nói: "Đủ hiểu, nhưng tôi cũng đã nói rất rõ, tôi thích anh, cho nên không thể chỉ vì anh giận mà buông tha cho anh đâu. Anh muốn tôi phải làm như thế nào anh mới tha thứ cho tôi?"
"Cám ơn tình cảm của cậu." Lê Sóc mặt không chút thay đổi nói, "Nếu cậu thật sự hi vọng tôi tha thứ cho cậu, cậu kêu Thiệu Quần tự mình đến đây cúi đầu xin lỗi tôi đi, bù lại danh dự đã tổn thất của tôi."
Triệu Cẩm Tân nhất thời nghẹn lời.
Lê Sóc nhẹ nhàng cười: "Làm không được phải không, làm không được là đúng rồi. Các người là người một nhà cùng chung mối thù, tôi chỉ là người ngoài, đừng vì tôi bị thương tổn mà làm mất hòa khí anh em. Hôm nay thời tiết tốt, ra ngoài đi dạo để thay đổi tâm tình đi, tạm biệt."
Treo điện thoại, Lê Sóc hít một hơi thật sâu mới chậm rãi thở ra, khiến lồng ngực bị cưỡng chế đề ép nãy giờ mới thả lỏng một chút.
Mỗi lần Triệu Cẩm Tân làm nũng giả vờ đáng thương, anh đều nhịn không được có chút mềm lòng, anh luôn người dễ mềm lòng, hoặc không nên gọi là mềm lòng, bởi vì khoan dung đối xử với mọi người là nguyên tắc làm người bậc nhất của anh. Nhưng mỗi một lần, anh đều ý thức được rõ ràng, Triệu Cẩm Tân rất có khả năng đang lừa anh, suy cho cùng hai người từ bắt đầu đến bây giờ đều xây dựng quan hệ dựa trên lời nói dối, hơn nữa lại là lời nói dối ác ý xuất phát từ kẻ địch của anh.
Anh có thể khoan dung sai sót do vô tâm, khoan dung người có lòng hối cải, nhưng không cách nào khoan dung tên lừa đảo hay biện hộ này, đặc biệt là lừa gạt tình cảm của anh, khiến anh đau lòng.
Khi Triệu Cẩm Tân xuất hiện tại nhà Lê Sóc trước bữa cơm chiều, Lê Sóc biết mình đã xem nhẹ da mặt của tiểu tử này.
Cha mẹ Lê Sóc vừa kinh ngạc vừa hoang mang, ánh mắt thực phức tạp nhìn Lê Sóc, Lê Sóc nhớ thời điểm học trung học bị một người bạn cuồng nhiệt theo đuổi, đã theo đến tận nhà, kết hợp với ý cười rõ nét trên mặt Triệu Cẩm Tân lúc này, nhất thời anh có cảm giác nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nỗi oan này, đành phải kiên trì hoà giải: "À, Cẩm Tân đến đây thương lượng hợp đồng với con, tài vụ bên kia hình như có dị nghị."
Lê tiên sinh nhíu mày: "Tài vụ có dị nghị như thế nào sao không cùng ba thương lượng?"
Triệu Cẩm Tân cười nói: "Gần đây không phải bác trai đang bận hạng mục lớn khác sao, chuyện này giao cho chúng con xử lý là được, cũng không phải là chuyện gì lớn."
Lê tiên sinh "ừ" một tiếng: "Cũng đúng. Cẩm Tân, con ở lại ăn bữa cơm đi, cơm nước xong lại bàn đi."
"Cám ơn bác trai." Triệu Cẩm Tân đưa hộp quà trong tay cho Lê phu nhân, "Bác gái, con mua cho bác bánh ngọt bơ, lượng mỡ đặc biệt thấp, hương vị cũng rất ngon, nếu bác thích con sẽ cho người mang đến thêm."
![](https://img.wattpad.com/cover/283982808-288-k716028.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
AI ĐEM AI LÀ THẬT
Ficción GeneralTên gốc: 谁把谁当真 Thể loại: Đô thị tình duyên, hào môn thế gia, thương chiến, niên hạ công, đại thúc thụ, tra công, ngược tâm, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn (92 chương) + (n) phiên ngoại Editor: Lữ Bạch Phong CP: Lê Sóc (đại thúc thụ) - Triệu Cẩm Tân (ma...