Nếu Lỗ Tấn và Dazai Osamu có một cuộc trò chuyện

270 14 3
                                    


Đây là một topic trên zhihu, thấy hài hước quá nên đem về đây.('^д^`)

Một số câu in đậm là được trích từ tác phẩm của họ.

——————————————————————————————

Dazai Osamu: "Gần nhất tôi cảm thấy nắp quan tài của mình sắp giữ không được."

Lỗ Tấn: "Làm sao vậy? Đừng nhìn tôi, lời này tôi nhưng chưa từng nói ra."

Dazai Osamu: "Không phải, tôi thật sự không rõ như thế nào nhiều người thích trích dẫn lời tôi viết."

Cái gì mà ' sinh mà làm người, tôi thực xin lỗi. ' bị bọn họ trích dẫn nhiều đến tôi cũng rất muốn xin lỗi.

Trích dẫn còn chưa tính, quá đáng hơn là cảm thấy chính mình giống tôi. Tùy tiện viết điểm này  kia đều muốn nhắc đến tên tôi. Tôi muốn hỏi một câu, bọn họ giống tôi ở chỗ nào?

Cái gì cũng phải bắt chước sao? Tôi muốn cho bọn họ để tay lên ngực tự hỏi một chút, bọn họ nội tâm thật là như thế sao? Vẫn là làm ra vẻ than khóc?"

Lỗ Tấn: "Được rồi người anh em, việc này dễ làm. Tôi sẽ cho ra thêm một câu danh ngôn, nỗi khổ của cậu bực liền có thể giải quyết."

Dazai Osamu: "Thêm câu nào?"

Lỗ Tấn: Câu này:

Không cần tùy tiện trích dẫn lời Dazai Osamu.
―― Lỗ Tấn

——————————————————————————————


作者:知乎用户

Lỗ Tấn: Một chiến binh thực thụ, dám đối mặt với cuộc đời ảm đạm và dám đối mặt với máu nhỏ giọt thành sông.Cậu đã tự sát năm lần, cậu nghĩ thế nào?

Dazai Osamu: Sorry, "Tôi sinh ra mà làm người, tôi xin lỗi."

Lỗ Tấn: Cậu luôn luôn như vậy sao? Liệu thế nhân có tha thứ cho bạn không?

Dazai Osamu: Nani? Cái gọi là thế nhân, không phải cũng là người sao?

Lỗ Tấn: Mãnh thú luôn là độc hành, dê bò mới kết bè kết đội. Tuy rằng tôi không tán thành suy nghĩ của cậu, nhưng ở điểm này, chúng ta có tiếng nói chung. 

Dazai Osamu: Nhưng lý do anh và tôi lựa chọn cô độc là khác nhau. Tôi vẫn nghĩ rằng phàn nàn với người khác chẳng khác gì là vô ích. Thay vì làm như vậy, tốt hơn là hãy chịu đựng nó trong im lặng. Hãy để tôi yên.

Lỗ Tấn: Không nên, hãy tích cực lên. Trên thế giới này căn bản là không có đường đi, người đi nhiều, mới biến thành lối đi.

Dazai Osamu: Tôi cũng rất muốn chứ. Tôi thực sự muốn sống như một người bình thường, nhưng xã hội luôn coi tôi như một con quái vật.

Lỗ Tấn: Vậy thì phải thử, chẳng hạn như "Quắc mắt coi khinh nghìn lực sĩ. Giận hướng đao tùng tìm tiểu thơ?" ( đại khái là đấu tranh cho bản thân )

Dazai Osamu: Tôi không sợ chết, nhưng nếu tôi sẽ bị thương sẽ chảy máu, trở thành tàn tật, tôi không muốn.

Lỗ Tấn: ¥ # &% ...... *%, thật là.... ai này bất hạnh, giận này không tranh!! 

Các tác phẩm văn học của BSDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ