Hai người vừa bước ra khỏi thang máy đã nghe thấy tiếng đập cửa ầm ầm, kèm theo đó là tiếng gào inh tai nhức óc: “Trì Vi đang ở đâu? Nói cho em, em lập tức đi khỏi đây!”
“Không nói đúng không, được, anh em, đập hết chỗ này cho tao, lấy được tiền tao sẽ chia hết cho chúng mày!”
“Bọn này cứ đứng ở đây đấy, xem bao giờ chị mới chịu ra!”
“Chị em các người thì ăn sung mặc sướng rồi nên muốn kệ mẹ cái nhà này đúng không, còn lão tử đến xe còn không có thì muốn cưới vợ thế đếch nào được. Các người thì sao, chạy lên tận hưởng xa hoa, không cho em trai tiền thì thôi đi nhưng cũng phải chu cấp cho ba mẹ chứ? Ba mẹ nuôi chúng mày lớn đến bằng này dễ lắm à mà bất hiếu như thế! Lũ ăn cháo đá bát!”
Trì Vi không giữ được bình tĩnh chạy nhanh tới, chỉ thấy trước cửa nhà cô là mấy tên côn đồ nhìn qua chỉ chừng hai mươi tuổi. Một tên cầm theo cây gậy gỗ, trong miệng phì phèo thuốc lá, dựa vào vách tường vô cùng hống hách.
Thấy cô, tên đó khều Trì Hưng Hoài: “Ê kia là chị mày à?”
Trì Hưng Hoài đang hùng hổ gào thét với cánh cửa, nghe thấy vậy thì sững người quay qua nhìn thấy Trì Vi.
Trì Vi đã đi đến cạnh cậu ta, hỏi: “Em là lão tử của ai?”
Chị hai không hề hiền lành nhẫn nhịn như chị cả, Trì Hưng Hoài có chút sợ Trì Vi, lập tức bày ra bộ mặt khổ sở nói: “Chị, em cũng hết cách rồi mới tìm đến chị…”
Trì Hưng Hoài chú ý đến người đàn ông bên cạnh Trì Vi, mặc âu phục đi giày da đều là nhãn hiệu nổi tiếng, chỉ riêng chiếc thắt lưng của anh ta cũng có giá trị bằng một chiếc xe rồi.
Người đàn ông kia cũng đang nhìn cậu ta, khuôn mặt lạnh lẽo không cảm xúc. Trì Hưng Hoài lạnh người, ngay lập tức nhìn sang hướng khác, tiếp tục nói: “Ba bị ung thư dạ dày, cần tiền phẫu thuật, chị, chị không thể bỏ mặc ba như vậy!”
“À, ung thư dạ dày ư?”
Trì Vi cười nhạt một tiếng, “Không phải nói bị ung thư gan à? Sao giờ lại biến thành ung thư dạ dày rồi? Trì Hưng Hoài, em nói dối thì cũng phải mang theo não đi chứ!”
“Em nói nhầm, nói nhầm, ba bị ung thư gan, ung thư gan!”
Trì Dao đứng trong nhà nghe thấy tiếng em gái, sợ cô gặp nguy hiểm liền vội vàng mở cửa: “Hưng Hoài, căn bản ba không hề bị bệnh, là em muốn lừa bọn chị lấy tiền mua xe đúng không?”
“Em lừa cái gì! Em là con trai duy nhất trong nhà, các chị kiếm ra tiền không phải để nuôi em sao?”
Cái thể loại suy nghĩ gì vậy!
Trì Vi vô cùng tức giận, mắng:
“Sao trên đời lại có loại người như mày! Trì Hưng Hoài, mày nghe cho kĩ, một đồng chị cũng không cho mày, thà chị cầm tiền vứt đi cũng không cho mày!”Trì Hưng Hoài cũng không vừa, bị Trì Vi mắng như vậy cũng phát hỏa: “Được đấy, Trì Vi, thành công một cái là từ mặt người nhà luôn, tưởng đi làm tình nhân của người ta thì…”
“Ăn nói cho cẩn thận!”
Lục Chi Châu nghiêm nghị cắt lời, tròng mắt đen lạnh lùng thấp thoáng chút lửa, nói với Trì Hưng Hoài: “Tốt nhất là mau cút khỏi đây, nếu không thì đừng trách”
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] - Nhớ Em, Yêu Em, Cưng Chiều Em
RomanceTác giả: Ngôn Tiêu Băng Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Tình Hữu Độc Chung, Showbiz, Điềm Văn, Ngọt, Sủng ▪ Văn án: Trong thế giới giải trí luôn luôn phức tạp, cũng lắm gian truân cũng vì vậy mà đã ba năm Trì Vi vẫn chỉ làm diễn viên quần chúng. T...