1. Nhận lớp

8.8K 1K 367
                                    

Takemichi gà mờ vừa tốt nghiệp cấp ba lại không đủ điều kiện để học đại học nên rất sốt sắng mà tìm việc làm.

Cầm trên tay bằng tốt nghiệp cấp ba mà lo lắng, Takemichi không biết tương lai mình sẽ đi về đâu.

Tìm việc cả ngày rồi, người cũng vã mồ hôi, cậu dừng việc nghĩ ngợi mà ngồi lại bên ghế đá trong công viên mà nghỉ ngơi. Lấy trong cặp ra cục cơm nắm mà ăn trong sự mệt mỏi. Vốn sinh ra trong gia đình không mấy khá giả, cuộc sống có phần khó khăn nhưng Takemichi vẫn vui vẻ, lạc quan, cho đến khi vụ tai nạn xe hơi đã lấy đi mạng sống của hai người thân duy nhất của cậu chính là ba mẹ. Sau vụ tai nạn cậu cũng bị họ hàng hất hủi, không nơi nương tựa, nhờ vào tiền tiết kiệm ba mẹ để lại mà sống, vừa hết cấp ba thì khoảng tiền đó cũng chẳng còn đủ để trang trải nữa. Đành gác lại việc học mà ra đời kiếm tiền thôi.

"AAAAAA"

Đang ăn dở thì một tiếng hét thất thanh vang lên làm cậu giật mình mà xém nghẹn, theo phản xạ mà xoay sang chủ nhân của tiếng hét. Thật giật mình khi thấy cảnh tượng một người phụ nữ bị giựt túi xách mà ngã lăn ra đất, tay đang chảy máu không ngừng.

Máu anh hùng trỗi dậy, Takemichi chạy nhanh tới chỗ người phụ nữ

"Chuyện gì vậy ạ?"

"Có..có..có tên lạ mặt nào đó mới giựt túi đồ của cô"

Không chờ nghe thêm nữa, Takemichi nhìn theo hướng chỉ tay của người phụ nữ đó mà phóng. Dù không mạnh nhưng Takemichi cũng từng là vận động viên điền kinh, thường xuyên ẳm giải về cho nhà trường nên mấy vụ như thế này Takemichi có thể lo được.

Xa xa có thể thấy một gã mang nguyên một cây đen đang dừng lại để thở, Takemichi không suy nghĩ nhiều mà nhảy lên đạp hắn ta một phát. Hậu quả của cú đạp đó là Takemichi cũng ngã đè lên người hắn ta. Vì bị tấn công bất ngờ hắn ta cũng choáng váng mà chịu trận

"Ách-đau quá"

Xoa nhẹ chiếc eo của mình và sau đó Takemichi thốt lên

Nhìn thấy mình đang ngồi trên người tên này, Takemichi vội vàng đứng dậy. Cậu cầm túi xách của người phụ nữ kia mà chạy về chỗ cũ, không quên dặn

"Lần sau đừng làm như vậy nữa nghe chưa, lần này tôi tha cho anh, không báo lên chính quyền đâu"

__

"Cảm ơn cảm ơn cậu, tôi sẽ trả ơn này cho cậu"

Takemichi lắc đầu, tay xoa eo. Sau đó cầm miếng băng vải và một ít bông băng trong cặp mình ra mà sơ cứu vết thương cho người phụ nữ lạ mặt.

"Không cần đâu cô, cô kiểm tra xem có mất gì không ạ"

Người phụ nữ đó nghe vậy mở ra xem thật, ví, son,giấy tờ,... vẫn còn nguyên. Takemichi cũng yên lòng mà định rời đi

"Vậy thôi cháu đi nha cô, lần sau cô cẩn thận chút. Giờ mà cháu không đi thì trễ giờ xin việc mất"

Người phụ nữ đó nghe vậy thì hỏi

"Xin việc? Nhìn cháu giống học sinh cấp 3 thôi mà?"

"À dạ, cháu tốt nghiệp rồi"

[AllTakemichi] [TR] Thầy Hướng DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ