21. Kakuchou hay Kazutora?

4.4K 675 428
                                    

"Xin lỗi em nhiều lắm nha Michi, chị phải đi công tác xa tận hai tháng. Lúc đầu chị có định dắt Kazutora đi theo nhưng vừa nghe chị thông báo đi công tác thì thằng bé đã chui vào phòng soạn quần áo rồi"

Takemichi nghe điện thoại mà hoang mang nhìn qua thằng nhóc Kazutora đang liếc nhau với Kakuchou, cậu bất lực nói tiếp

"Em tưởng chị đang cùng thằng bé xây dựng lại tình cảm? Chị thuyết phục thằng bé đi cùng vẫn hơn chứ?"

"Haiz, chị có bảo rồi là chị muốn bù đắp nhưng thằng bé bảo đủ rồi, chị không cần quá cố gắng đâu, thằng bé hiện tại đang rất vui vẻ"

Mẹ Kazutora ngập ngừng một chút sau đó cười khổ nói tiếp

"Thằng bé còn bảo...vì dạo này lo chơi với mẹ quá nên Takemichi mới ngưng quan tâm và bỏ rơi nó, đi bao nuôi người khác, ôm hôn người khác....."

Takemichi phụt cười sau đó bụm miệng lại, mẹ của Kazutora nghe vậy cũng bật cười nắc nẻ

"Chị ganh tỵ với em lắm đó haha, riết rồi em như người thân của nó vậy"

"Ể?? Chị đừng nói vậy chứ!"

"Haha, không có ý gì đâu ! Nhưng mà thật sự cảm ơn em vì đã thương và quan tâm thằng bé, chị đội ơn em lắm"

"Không đâu mà, không cần đâu chị. Em tự nguyện mà. Với lại em cũng yêu thằng bé lắm, em xem thằng bé như anh em trong nhà vậy. Sau này có chuyện gì cứ để thằng bé đến ở với em, bao nuôi nó cả đời em cũng chịu haha"

"Thật sự cảm ơn em haha, nhưng mà sao lại như vậy được, chị chuyển khoản cho! Em còn đi làm mà, còn mới nhận nuôi một đứa trẻ nữa, nên cứ để đó chị chuyển khoản. Không cần nghĩ đó là trả ơn trả công, coi như là tiền chị gái cho em và hai đứa nhỏ để tiêu vặt. Dù sao chị cũng xem em như em út trong nhà mà"

Mi tâm Takemichi có chút rung động, trong lòng cảm thấy vô cùng biết ơn

"Cảm ơn chị rất nhiều...."

"Chị lên máy bay đây, tạm biệt nha, em trai !"

Takemichi nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, số tài khoản đã được chuyển vào rất nhiều tiền, mẹ của Kazutora sau đó còn gửi thêm một tin nhắn với mấy cái icon dễ thương.

Không lâu trước đây, nói trắng ra là ba tháng trước Takemichi cũng chỉ là một thằng nhóc mồ côi, không học thức cao, không nghề nghiệp. Cơ duyên dẫn dắt cậu đến với ngôi trường này, với đám trẻ và với những mối quan hệ mới.

Mới giây trước cậu còn không có gì, giờ ngỡ ngàng nhìn lại những thứ cậu đang có trong tay cũng chẳng thua kém ai. Một cô hiệu trưởng đối đãi với mình như với con, một đứa em vừa dễ thương lại vừa ngoan ngoãn, có một người chị vừa lạ mà lại vừa quen, một đám nhóc ngày ngày chờ mong cậu chăm sóc hay những người đàn anh luôn dành thời gian để tán gẫu và trêu chọc cậu.

Cuộc sống hiện tại đối với Takemichi là rất hạnh phúc rồi, cùng đám nhóc trải qua chuỗi ngày vô lo vô nghĩ thì còn gì bằng nữa. Với Takemichi bây giờ mà nói, nếu mỗi ngày trôi qua mà không có tụi nhóc thì sẽ trở nên rất vô nghĩa. Cậu biết mai sau tụi nó rồi cũng sẽ lớn, rồi cũng sẽ rời xa vòng tay và những cái ôm của cậu mà trưởng thành, vậy cho nên hiện tại từng giây từng phút bên cạnh tụi nhóc cậu đều trân trọng, mỗi giờ mỗi khắc trôi qua đề đáng quý.

[AllTakemichi] [TR] Thầy Hướng DươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ