Chap 82: Nhất Thiên kì lạ ghê

152 12 7
                                    

Thiên Yết do đi cuối cùng nên phải đứng lại mấy giây để đóng cửa và thở dài vì đã được cứu bởi thầy hiệu trưởng, xem ra việc đặt niềm tin lên thầy ấy là quá đúng rồi. Đoạn Thiên Yết đóng cửa tính cất gót đi về lớp thì có ai đó níu tay áo của cô lại nên theo phản xạ tự nhiên cô quay ra sau, thì ra là cậu Nhất Thiên lúc nãy cô hiểu lầm đây mà, chợt cô nghĩ rằng có khi nào vì khúc cô nhìn cậu ta bằng cặp mắt đáng sợ đó nên quay sang chỉ trích cô, chân Yết run cầm cập không nhấc nổi đến lúc Nhất Thiên cất giọng:

-Bạn ơi....cho mình hỏi Thiên Bình có sao hông ?

Thiên Yết giật mình vội đáp:

-Chỉ chỉ bị thương ngoài da nhưng nghe Song Tử nói hông sao hết, cảm ơn bạn đã quan tâm....

Thiên gật đầu rồi chào tạm biệt cất gót tiến về lớp. Thiên Yết thở phào nhẹ nhõm tưởng đâu mình bị trách mắng các thứ nhưng may là không, nghĩ lại mới thấy cậu học sinh này quan tâm Thiên Bình lắm đó có khi nào cậu ta sắp trở thành tình địch của Song Tử hay không, bản tính nhiều chuyện của Yết bắt đầu nổi lên nên chạy thật nhanh về lớp nhiều chuyện và một phần là vì tiết học.

Quay trở lại căn phòng hiệu phó đầy mùi sát khí được toả ra từ thầy hiệu trưởng, Cao Lãng ngồi cúi gầm mặt xuống không dám nhìn thẳng mặt đối mặt với thầy hiệu trưởng, miệng lẩm bẩm rủa ai đã xúi thầy hiệu trưởng tới đây theo đúng là đang đi công tác rồi, đã thế còn tìm được nhân chứng ngon lành mà nhân chứng ấy lại nằm dưới quyền của Cao Lãng mới đau, sau vụ lần này nếu còn cơ hội ông ta quyết không để yên cho tên Nhất Thiên đó đâu. Bầu không khí yên lặng cả một hồi lâu nên có vẻ vô cùng ngộp, thầy hiệu trưởng ho lên một tiếng rồi vào thẳng vấn đề hỏi:

-Tới giờ tôi vẫn chưa biết phương châm giáo dục của cậu là gì, nói đi về phương châm đó !

Cao Lãng im lặng mới trả lời:

-Đẩy những đứa học sinh cá biệt xuống lớp kém và tạo ra môi trường khi học sinh khác nhìn vào không ai muốn rơi vào lớp đó. Từ đó kết quả học tập được thăng tiến mang lại danh tiếng cho trường vì đã đào tạo ra được học sinh xuất sắc.

Thầy hiệu trưởng lườm Cao Lãng khiến hắn ta rùng mình và biết chắc một chuyện câu trả lời không như thầy ấy mong muốn, ông nói:

-Tôi có nói với cậu học sinh cá biệt là kém à ? Những đứa cá biệt là những đứa khác biệt về hoàn cảnh gia đình, về nổ lực học tập. Chúng cần được sự thông hiểu từ nhà trường để dần dần có kết quả được như các bạn đồng trang lứa, chúng cần sự yêu thương chứ không phải ánh mắt ghẻ lạnh từ giáo viên và mọi người. Tôi cho cậu ngồi ghế hiệu phó là vì cậu rất giống tôi đều muốn cống hiến cho ngành giáo dục này, cả hai đều có phương châm giáo dục giống nhưng lý do gì bây giờ hai ta khác nhau vậy ?

Cao Lãng nuốt nước bọt, tự tin đáp:

-Là vì thời gian đổi thay, thế giới cần những người giỏi và những người vô dụng nên vứt đi, chúng ta cần đổi phương châm đấy. Nếu anh vẫn nghĩ phương châm giữ lại tất cả đó đúng thì hai ta cùng thi xem, nếu lớp 12D đó chiếm trọn top 20 của khối 12 đồng thời phải có người top 1 thì anh đúng. Còn nếu ngược lại thì anh nên đồng ý với phương châm của tô-

(12CS) lớp trưởng và lớp 12DNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ