Phương Trường mua hoa quả mang đến nhà cậu.
Mợ ra mở cửa, thấy Phương Trường thì rất ngạc nhiên: "Phương Trường à? Sao cháu lại đến đây vậy?"
Phương Trường giơ túi hoa quả trong tay lên: "Cháu đến thăm cậu mợ ạ."
Mợ dở khóc dở cười: "Ài, từ hôm cùng cháu ra ngoài, Tiểu Hàn về vẫn năn nỉ mợ chuyện muốn đi học võ suốt đấy. Hôm nay vừa cho tiền đi học thì nó phóng ngay sang nhà cháu hỏi xem có võ quán nào tốt ...."
Phương Trường bất ngờ: "Ơ? Đến tìm cháu ạ? Sao trên đường cháu không gặp nhỉ? Chắc con bé đi ngõ khác rồi. Chết dở, hôm nay cha mẹ cháu cũng không có nhà."
"Vậy cháu cứ vào nhà ngồi đi đã, mợ gọi cho Tiểu Hàn cho con bé trở lại. Thằng nhóc này, đến chơi cũng không báo cho mợ một tiếng gì cả." Nói xong bà quay người vào nhà, chốc sau lại thấy có gì đó sau ghế sofa đang reo.
Phương Trường lại gần, xốc lên thì thấy điện thoại của Lưu Hiểu Hàn: "Thôi mợ ơi, mợ đừng gọi nữa, Tiểu Hàn để quên máy ở nhà rồi."
"Con bé này, cẩu thả đến thế là cùng. Phải tìm một người mà ném lẹ nó đi thôi, chứ cứ giữ trong nhà thế này mệt hết cả đầu."
Phương Trường cười cười: " Từ nhỏ Tiểu Hàn đã vậy rồi mà mợ, thôi cháu về nhé, kẻo con bé lại chờ lâu."
Mợ ngăn lại: "Cháu cứ thong thả ngồi chơi đi, con bé cũng không ngốc, nếu chờ lâu sẽ tự về thôi."
"Thôi mợ ạ, con bé không mang điện thoại, nói không chừng nó còn đang ngồi ngốc trước cửa nhà cháu ấy chứ."
Mợ ra tiễn Phương Trường, lại dặn dò: "Đừng vội nhé, đi từ từ thôi, nhất là lúc qua đường ấy, phải chú ý biết không?? Bây giờ chúng nó đi nhanh lắm, khiếp, vội đi đầu thai hay gì!!? Với lại con bé lớn rồi, không có gì to tát đâu."
Phương Trường cười lớn, lại vung tay: "Vâng, mợ yên tâm nhé."
Từ nhà mợ đi ra, Phương Trường đang định bắt xe về nhưng lại bắt gặp một đám đông đứng tràn ra mặt đường. Đứng lại định xem chút, Phương Trường cảm thấy tiếng khóc này quen quen, gạt đám đông chạy vào thì thấy người phụ nữ đang ôm mặt khóc.
Người phụ nữ đó đúng là người quen của Phương Trường, là mẹ Tạ Phương.
Phương Trường lại gần: "Mẹ Tạ Phương?? Chị sao vậy?"
Mẹ Tạ Phương nghe thấy tiếng Phương Trường, khóc càng to hơn: " Thầy Phương Trường ơi, chúng nó bắt con gái tôi đi rồi.... Làm sao bây giờ!!?"
"Chị bình tĩnh đã, kể tỉ mỉ cho tôi nghe xem nào?"
Mẹ Tạ Phương gạt nước mắt, nghẹn tiếng nấc mà thút thít nói: "Hôm nay tôi và Phương Phương xuống phố dạo chơi, đột nhiên tôi muốn vào rửa tay, đến lúc đi ra đã thấy Phương Phương bị hai người đàn ông ôm lên xe bắt đi, tôi đuổi không kịp...."
Phương Trường: "Chị báo cảnh sát chưa??'
"Tôi báo rồi, cảnh sát cũng kêu sẽ dốc toàn lực tìm, bảo tôi chờ tin tức nhưng tôi vẫn không an lòng!! Phương Phương cũng lớn rồi, mà nó cũng không phải là con trai nên tôi sợ.... sẽ có chuyện nghiêm trọng xảy ra."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM - Edit] Phòng Livestream Cá Mắm.
General Fiction𝟙. Tên gốc: 咸鱼位面直播间. Hán Việt: Hàm ngư vị diện trực bá gian. 𝟚. Tác giả: Quán Mộc Chu Cẩn - 灌木朱瑾. 𝟛. Thể loại: Đam mỹ, 1v1, vô hạn lưu, sảng văn, huyền huyễn, hiện đại, chủ thụ, hệ thống, xuyên nhanh . . . 𝟜. Tình trạng bản gốc: Hoàn (117 chương...