Triệu Phiếm Châu thật sự nghĩ ở buổi tiệc này có thể tìm được người yêu nên rất thành thật đi khắp nơi nhìn mặt người ta, Trương Triết Hạn nhịn không được giật giật khóe môi.
"Cậu ấy thật sự đi nhìn mặt từng người sao?" Từ Tấn khó hiểu hỏi.
Trương Triết Hạn nhún vai "Biết đâu có thể chọn được người."
Rất nhanh Trương Triết Hạn và Từ Tấn đều bỏ Triệu Phiếm Châu sang một bên mà bận rộn công việc của mình, đến khi ra về cũng không có gặp lại cậu ta nữa, đương nhiên đây là chuyện của mấy giờ sau.
Còn hiện tại Triệu Phiếm Châu vẫn đang thành thật chọn người yêu, thật sự nơi này có rất nhiều người vừa đẹp vừa soái, nhưng cậu vẫn không cảm thấy có người nào đặc biệt hợp với cậu.
Không phải Triệu Phiếm Châu mắt cao hơn người mà là vì họ không thích hợp cùng cậu ở chung.
Mang theo tâm lí không tìm được người rời khỏi buổi tiệc, Triệu Phiếm Châu đi trên hành lang sang trọng không bao lâu liền va phải một người đàn ông, người nọ có vẻ uống rất say, chân đứng không vững ngã nhào ra phía sau.
Triệu Phiếm Châu gấp gáp đỡ người nọ lên "Anh không sao chứ?"
Khoảnh khắc người nọ ngẩng đầu, Triệu Phiếm Châu như bị một con mèo hung hăng cào vào tim vậy.
"Anh đẹp thật." Triệu Phiếm Châu không nhịn được nói.
Trương Mẫn nhíu mày nhìn cậu, hơi thở ấm áp bao trùm khiến anh không khống chế được mà tham lam tựa vào người cậu, Triệu Phiếm Châu cũng không hiểu làm sao, mỹ nhân ngàn năm có một cứ thế nằm yêu trong lòng cậu rồi.
"Anh muốn đi đâu, tôi giúp anh."
"Về nhà..." Trương Mẫn trong miệng hàm hồ nói mấy câu đại khái chỉ được đường về nhà riêng của anh, Triệu Phiếm Châu nghe xong liền lập tức đỡ anh về nhà.
Trong suốt quá trình đó Trương Mẫn dính người như sam, bởi vì hương thơm hoa cỏ nhẹ nhàng trên người Triệu Phiếm Châu làm cơn đau đầu của anh bớt đi rất nhiều, cho nên anh càng không muốn buông tha cho cậu.
Triệu Phiếm Châu cũng hết cách, một bên ôm lấy vai anh mặc anh làm vạ, một bên ngắm nhìn vẻ đẹp của anh.
Trương Mẫn năm nay cũng đã gần ba mươi, cái đầu đinh thô kệch đối với người khác khi đặt trên gương mặt Trương Mẫn thì đẹp đến lạ thường, hai má đỏ bừng do uống rượu quá nhiều, đôi môi hồng hồng hơi chu ra trông đáng yêu cực kì.
Trên đường về nhà không biết Triệu Phiếm Châu đã bao nhiêu lần chơi đùa với cái môi nhỏ của anh, thật không biết giữa hai người ai lớn tuổi hơn ai nữa.
Triệu Phiếm Châu chỉ mới là sinh viên đại học, còn Trương Mẫn đã tốt nghiệp được mấy năm, là một người đàn ông trưởng thành, hiện tại nép ở trong lòng người ta như một đứa trẻ, thậm chí còn nhìn ra được một tia làm nũng tương phản với tính cách thành thục thường ngày.
"Chìa khóa nhà anh đâu?"
Trương Mẫn ngoan ngoãn lục tìm chìa khóa trên người rồi đưa cho cậu, chân mềm nhũn không đứng nổi cứ cọ tới cọ lui, cả cơ thể càng ngày càng nóng như lửa đốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vũ Trụ Tuấn Triết] Dịch Vụ Tư Vấn Hôn Nhân
FanfictionTác giả: Bất Lưu Triều Ẩn Thể loại: Không xác định Nhiều CP: Tuấn Hạn, Ôn Chu, Lăng Việt, Châu Mẫn, Tầm Tấn, Thâm Bình, Diệp Cơ. Mỗi CP có một hoàn cảnh riêng, liên quan toàn mạch truyện. Tóm tắt nội dung: Trương Triết Hạn là quản lí của một văn phò...