Chương 32: Biết yêu rồi

618 88 14
                                    

Tình trạng của Hoàng Vệ Bình càng ngày càng biểu hiện rõ ràng.

Có một lần anh hẹn Lâm Thâm đến trung tâm mua sắm, hắn đã đến nơi trước, chờ anh cả buổi cũng không thấy người đâu, gọi điện hỏi thăm mới biết anh đang ở cô nhi viện trợ giúp những đứa trẻ không nơi nương tựa.

Hoàng Vệ Bình khi đó nói, anh hoàn toàn không có ấn tượng nào về cuộc hẹn này, còn luôn miệng xin lỗi Lâm Thâm, nói đến hắn buồn bực tắt điện thoại, sau đó liền xuất hiện ở nhà anh, nắm lấy vai anh mà nói "Còn xin lỗi nữa tôi sẽ niệm triết học cho anh nghe."

Hoàng Vệ Bình "..." anh ghét nhất là triết học có được không!!

Lâm Thâm bị Hoàng Vệ Bình cho leo cây không biết bao nhiêu lần, dường như anh không hề nhớ về việc này, hết hẹn rồi hẹn, làm cho Lâm Thâm từ chối rất nhiều bệnh nhân, hầu như một ngày chỉ tiếp khoảng 2 đến 3 người, thời gian còn lại chính là đợi Hoàng Vệ Bình gọi tới.

Lâm Thâm mệt mỏi xoa mi tâm, tay cầm điện thoại nghe người bên kia đầu dây không ngừng luyên thuyên.

"Thâm Thâm, hôm nay anh đi gặp bác hai, bác ấy hỏi anh đã có vợ chưa, anh nói anh không thích phụ nữ, anh chỉ thích đàn ông, haha, em có biết biểu tình của bác hai buồn cười đến cỡ nào không..."

Lâm Thâm nghe đến đây liền kinh ngạc, hắn nhịn không được hỏi lại "Anh thích đàn ông?"

Đầu dây bên kia chợt dừng, sau đó hắn nghe được anh ngượng cười một tiếng đáp "Phải a, em... có chán ghét anh không?"

Lâm Thâm đảo mắt lung tung, không biết trả lời anh như thế nào, hắn trước nay chưa từng nghĩ đến vấn đề này, hiện tại bị hỏi hắn liền bối rối.

Được một lúc Lâm Thâm mới đáp lại "Vệ Bình, tính hướng của con người không có gì đáng sợ cả, anh không cần phải sợ tôi chán ghét anh, nếu anh đã tìm được nửa kia của đời mình thì tôi cũng sẽ vô cùng ủng hộ anh."

Hoàng Vệ Bình chủ động nói anh thích đàn ông, hắn mới đột nhiên nhận ra những hành động của anh mỗi khi ở cùng hắn.

Rõ ràng đối tượng của Hoàng Vệ Bình chính là Lâm Thâm, hắn trong đầu đột nhiên nghĩ đến một ý niệm, việc anh hay quên này quên nọ có phải là đang mượn cớ để gọi điện nói chuyện với hắn hay không, dù sao trên bảng báo cáo của khoa thần kinh cũng không có ghi chép về tình trạng này của Hoàng Vệ Bình.

Hoàng Vệ Bình giống như nhận ra nghi hoặc của hắn, anh ở đầu dây bên kia ngập ngừng nói "Thâm Thâm, nếu anh nói anh thích em... thì em sẽ không chán ghét anh chứ?"

Lâm Thâm cứng đờ người, hắn không biết đáp làm sao mới phải, thà rằng anh không nói trực tiếp, hắn có thể xem như mình đoán mò, hiện tại...

"Yêu một người không có lỗi, tôi cũng không có chán ghét anh, nhưng thật xin lỗi, tôi nghĩ mình không thể đáp lại tình cảm của anh..." Lâm Thâm nặng nề nói, hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ phải trải qua loại tình huống xấu hổ này.

Lâm Thâm nghe thấy bên kia truyền đến tiếng cười xấu hổ "Ha ha, anh đang luyện tập trước, em không biết phối hợp gì cả."

[Vũ Trụ Tuấn Triết] Dịch Vụ Tư Vấn Hôn NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ