Vốn là hôm nay có thể chơi một cách thoải mái, lại không ngờ tới Trương Mẫn choáng váng đến nỗi đi không vững, ngồi mất nửa buổi mới bình thường trở lại.
Dù sao cũng đã giữa trưa, Triệu Phiếm Châu liền mang Trương Mẫn đi ăn, cậu dự định ăn xong rồi trở về.
Trương Mẫn quả thật cảm thấy có lỗi, tình trạng của anh lúc này cũng đỡ hơn rồi cho nên đề nghị muốn chơi mấy trò nhẹ nhàng hơn, nếu cứ như vậy mà về thì cũng thật mất hứng.
Triệu Phiếm Châu đương nhiên vui vẻ đồng ý, Trương Mẫn hỏi cậu muốn chơi cái gì, cậu liền lập tức trả lời "Chúng ta đi nhà ma đi!"
Trương Mẫn "..."
Thật không thể hiểu nổi đầu óc của Triệu Phiếm Châu, Trương Mẫn rõ ràng nói là nhẹ nhàng, cậu lại chọn đi nhà ma, nơi đó nhẹ nhàng sao?
"Tôi đi về." Trương Mẫn giận dỗi quay người đi, muốn đi nhà ma thì đi một mình cậu đi, còn tưởng anh không biết tên này có ý nghĩ gì sao, định anh hùng cứu mỹ nhân bên trong à? Còn lâu anh mới toạt nguyện cho tên này.
"Ấy ấy, không phải anh nói là chơi tiếp sao, sao bây giờ lại về? Có phải là sợ nhà ma không? Không có gì đâu, em bảo vệ anh."
"Chơi trò khác, không thì đi về."
"A, được được." Triệu Phiếm Châu cũng không dám làm rộn nữa, một đường đều hầu hạ Trương Mẫn rất chu đáo, anh muốn chơi cái gì cậu sẽ đi mua vé cái đó, hai người vừa ăn ý vừa hòa hợp một cách lạ thường.
Đến cả Trương Mẫn cũng kinh ngạc trong lòng, ở chung với người này cũng không quá tệ, thậm chí anh còn thường xuyên bày ra những hành động làm nũng trong vô thức mà anh trước nay chưa từng nghĩ tới chính mình cũng sẽ có bộ dáng này.
Đây không phải là bị tình yêu làm lu mờ trong truyền thuyết chứ?
Hẳn là không đến nỗi đó đi?
Mặt trời chuẩn bị lặn, là thời gian để con phố bắt đầu lên đèn, khu vui chơi càng về tối càng đông đúc, khó khăn lắm Triệu Phiếm Châu mới mua được vé ngồi đu quay, Trương Mẫn vốn định trở về nhưng Triệu Phiếm Châu lần này rất kiên quyết muốn ngồi đu quay, anh không thể làm gì khác hơn là chiều theo ý cậu.
Triệu Phiếm Châu nghe nói, đu quay là thánh địa để tỏ tình nên mới nằng nặc đòi đi, dự định lúc lên tới đỉnh thì sẽ cùng anh bày tỏ tình cảm, vừa lãng mạn vừa chân thật, mười điểm hoàn hảo cho kế hoạch này.
Nói trước bước không qua, Triệu Phiếm Châu nhìn thấy khoang ngồi gần lên đỉnh liền gọi một tiếng "Tiểu Mẫn."
Vừa vặn một tiếng 'cụp' vang lên, đu quay dừng lại, khu vui chơi và cả thành phố đều chìm trong bóng tối, chỉ còn lại những con đường có ánh sáng của đèn xe.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vũ Trụ Tuấn Triết] Dịch Vụ Tư Vấn Hôn Nhân
FanfictionTác giả: Bất Lưu Triều Ẩn Thể loại: Không xác định Nhiều CP: Tuấn Hạn, Ôn Chu, Lăng Việt, Châu Mẫn, Tầm Tấn, Thâm Bình, Diệp Cơ. Mỗi CP có một hoàn cảnh riêng, liên quan toàn mạch truyện. Tóm tắt nội dung: Trương Triết Hạn là quản lí của một văn phò...