Jungkook tựa lưng vào bức tượng lạnh lẽo của tòa nhà phía sau sân bóng rổ. Không khí u ám của buổi tối càng làm người ta thấy tuyệt vọng, cô đơn và buồn bã hơn gấp bội, thứ mà chính bản thân cậu từ lâu đã quá quen với nó.
Sự đau đớn từ vết thương nơi bàn tay hiện tại cũng chẳng còn cảm nhận được. Jungkook rít sâu một hơi dài từ điếu thuốc vừa châm trên tay mình, từng làn khói trắng len qua cánh mũi phả ra, hòa lẫn với không khí rồi nhanh chóng tan biến trước mắt như chưa từng tồn tại.
Jungkook là một tên nghiện chính hiệu, cậu đã bắt đầu tiếp xúc những điếu thuốc làm khóe mắt và cổ họng cay xè từ thời cấp 3. Sự đắng ngắt nơi đầu lưỡi luôn khiến Jungkook sảng khoái, cảm giác mọi dây thần kinh đều được khơi dậy kích thích để đem đến sự hưng phấn mà chính bản thân cậu cũng khó có thể giải thích.
Đó là nguyên nhân đã khiến cho ký ức khoảng thời gian cấp 3 của cậu hầu như chỉ toàn gắn liền với hình ảnh của nhà vệ sinh hôi hám, chật hẹp, trộn lẫn với khói mùi thuốc ngột ngạt cay xè làm người khác phải nhăn mặt.
Jungkook nghiện thuốc như cái cách cậu yêu Jimin vậy, dù biết là độc hại nhưng vẫn không thể ngăn bản thân tự nguyện để cơ thể đắm chìm vào.
Kỳ diệu thật, đã rất lâu kể từ lần cuối Jungkook tự thưởng cho mình một liều thuốc độc hại thế này. Jimin cực kỳ ghét mùi của khói thuốc, thứ mà Jungkook đã từng mê muội vài năm liền.
Cậu ấy thường không thể hiện ra ngoài hay phàn nàn bất kỳ ai sử dụng thuốc lá quanh mình, nhưng Jungkook luôn biết Jimin không hề thích.
Thứ gì Jimin không thích, Jungkook sẽ tự nguyện thay đổi. Vậy nên cậu quyết tâm cai thuốc, tuy nhiên đôi khi những cơn thèm thuồng bất đắc dĩ kéo đến vẫn khiến Jungkook chật vật, lén lút tìm đến góc tối bí mật nào đó rít từng hơi ngắn ngủi.
Jungkook lo lắng việc Jimin sẽ khó chịu vì mùi của nó để lại trên cơ thể sau những lần thỏa mãn chính mình. Hay tồi tệ hơn, cậu không hy vọng anh phải gánh chịu những hậu quả về sức khỏe thông qua việc hút thuốc thụ động từ bản thân.
Có thể nói đó là một khoảng thời gian khó khăn đối với một kẻ nghiện như Jungkook. Cậu đã từng ngược đãi cơ thể mình bằng việc ngốn vào lượng khói độc chật kín buồng phổi. Suy nghĩ non trẻ rằng việc sống ít đi vài năm cũng chẳng có gì to tát. Jungkook lúc đó vô cùng ngông cuồng và ngang bướng, hầu như chẳng sợ bất cứ thứ gì. Nhưng Jungkook của hiện tại thì không, đối với cậu thì 1 giây được sống bên cạnh Jimin cũng cực kỳ quý giá.
Một tên nghiện thuốc có thể từ bỏ khoái cảm của làn khói. Nhưng một tên nghiện tình thì lại chẳng thể thoát khỏi sự ngọt ngào của một trái tim nóng bỏng.
Cạch.
Jimin xuất hiện sau cánh cửa cũ kỹ của tòa nhà, trên tay là hộp dụng cụ băng bó vừa được lấy từ phòng y tế.
Anh nhìn Jungkook với ánh mắt mệt mỏi và bất đắc dĩ khi cậu đang rít từng ngụm khói với khuôn mặt thỏa mãn.
"Cậu nên băng bó lại vết thương của mình." Jimin lên tiếng, thành công lôi kéo được sự chú ý từ Jungkook.
BẠN ĐANG ĐỌC
MERCY [KOOKMIN]
FanfictionJeon Jungkook luôn thắc mắc cảm giác của bạn thân mình khi ngoại tình với anh sau lưng bạn gái "Park Jimin cảm giác ngoại tình với tôi thế nào?" "Mercy" có thể hiểu là lòng thương; sự khoan dung; một điều gì đó may mắn; hạnh phúc,... Nhưng "be at t...