Chương 9

986 90 0
                                    

Viên Nhất Kỳ suốt buổi học không thể nào tập trung. Hình ảnh ở tầng trệt lúc sáng cứ lẩn quẩn trong đầu không vứt đi được.

'Đàn anh năm tư ngỏ lời với hội trưởng hội học sinh'

Tin tức này chắc giờ đã đầy trên trang trường. Theo những người ở gần đó nghe cuộc đối thoại tường thuật lại rằng Thẩm Mộng Dao là không đồng ý, nhưng cũng chưa từ chối.

Nhiều người vì tin tức này buồn bã, lại có nhiều người cảm hai người họ là nam thanh nữ tú, rất muốn họ thành đôi. Với lại có vài học sinh nói là khi đó thấy Nhậm Hào, trong mắt anh tràn đầy sự yêu thương nhìn Thẩm Mộng Dao.

Đến cả giáo viên khi biết tin cũng không có một chút gì gọi là cấm cản. Vì đơn giản bọn họ nghĩ hai học sinh ưu tú đến với nhau chẳng ảnh hưởng gì, có khi còn là chuyện tốt.

Tay khẽ siết, càng suy nghĩ tâm tình càng tệ. Bỗng Tả Tịnh Viện ở phía sau lại lấy viết chọt chọt. Lửa nóng chưa thuyên giảm lại bị người đổ thêm dầu. Không kiểm soát được, Viên Nhất Kỳ đứng dậy, tay đập mạnh bàn, nhìn Tả Tịnh Viện, lớn giọng quát. "Thật phiền!!!!"

Sau đó là sự im lặng bao trùm lớp học. Tả Tịnh Viện nhìn Viên Nhất Kỳ ngơ ngác, sau đó rất nhanh ánh mắt chuyển sang thương cảm.

Nhận thấy có cái gì đó không ổn. Nhớ lại vẫn còn đang trong giờ học. Viên Nhất Kỳ mặt không biến sắc, chỉ là đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng để bầu bạn với cái hành lang.

Nhìn vị lão sư đứng trên bục mày đã muốn dính thành một. Vô cùng tức giận đuổi Viên Nhất Kỳ ra khỏi lớp.

May là bản thân không mang danh học sinh ngoan, đối với loại chuyện này Viên Nhất Kỳ bình thản bước ra ngoài.

Phạt như thế này có được gọi là nhẹ không? Ít nhất là đỡ hơn lần trước bị đuổi ra khỏi trường. Nhớ lại lần đó chính là lỡ tay đánh cho mấy tên năm ba bán sống bán chết. Lúc về nhà Viên Nhất Kỳ còn bị ông Viên phạt cấm cơm. Nhưng Viên Nhất Kỳ cũng nhớ rõ mình đánh mấy tên đó đâu phải là oan uổng.

Một tiếng thở dài vang lên. Để thân dựa vào tường, mắt nhắm lại, Viên Nhất Kỳ muốn thư giãn...

-----

Tình cảnh bây giờ thật sự có chút quen. Căn phòng ngăn nắp, Thẩm Mộng Dao ngồi ở bàn làm việc sắc mặt không rõ nhìn mình.

"Em tại sao lại không tập trung trong giờ học?"

Tiếng người kia vang lên đều đều, rất dễ lọt tai nhưng Viên Nhất Kỳ không muốn trả lời cái vấn đề này. Nếu muốn thì cũng không biết trả lời làm sao.

'Vì mải nghĩ đến việc chị được tỏ tình'

Làm sao có thể nói như thế được. Dù đó là sự thật.

Thấy Viên Nhất Kỳ trước sau như một không muốn hé miệng. Thẩm Mộng Dao thầm thở dài. Mắt rũ xuống, tay cầm bút chuyên tâm ghi chép.

Lần đầu tiên Viên Nhất Kỳ bị Thẩm Mộng Dao xem như không khí. Có chút tức giận. Lại nhớ đến chuyện lúc sáng. Trong lòng một trận khó chịu không nói nên lời.

[Hắc Miêu] Giữa Em Và Chị | Alzienna |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ