chap 1

3K 144 5
                                    

"Trương Hân... Không!!!!!"

Hứa Dương Ngọc Trác bật dậy khỏi giường. Gương mặt đã ướt đẫm mồ hôi, tim nàng đập nhanh đến nỗi khó thở.

Vừa nãy thôi nàng đã thấy người mà nàng trân quý nhất rời đi trước mắt mình. Hứa Dương Ngọc Trác bất giác nhìn xuống đôi tay đang run rẩy của bản thân.

Lúc nãy vẫn còn nhuộm đầy máu tươi của người kia.

"Dương Dương!!! Con làm sao đấy, lúc nãy làm sao lại hét lớn thế kia"

Mẹ Hứa từ ngoài vộ chạy vào. Hứa Dương Ngọc Trác lúc này mới cảm thấy mọi thứ hình như có gì đó không đúng. Trong ký ức của nàng thì ba mẹ nàng đã ly hôn từ lúc cuối năm nhất cao trung. Sao bây giờ bà ấy vẫn ở đây, đáng lẽ bà bây giờ đã bên Anh rồi chứ.

"Mẹ???"

"Đứa nhỏ này có phải phát sốt rồi không? Ngay cả mẹ của mình cũng không nhận ra" Mẹ Hứa tiến đến dùng tay đo nhiệt độ trên trán nàng.

"Không sốt. Thế làm sao lại giống đứa ngốc thế này"

Hứa Dương Ngọc Trác nghĩ mình chính là phát sốt rồi. Làm sao không sốt được. 10 năm qua số lần nàng có thể gặp mẹ của mình có thể là rất hiếm hoi.

Đột nhiên nhìn con gái nhào vào lòng mình, mẹ Hứa cảm giác hôm nay con gái nhất định có vấn đề. Nhưng lại không biết nguyên nhân là gì. Ôm chưa được bao lâu, nàng lại thoát ra. Bậc dậy chạy ra bên ngoài. Đầu tiên nàng muốn biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.

"Năm 2021!!!!"

Lần nữa quay trở lại năm 16 tuổi là cảm giác gì.

"Đứa nhỏ này hôm nay vẫn chưa tỉnh ngủ à" Bà ngoại Hứa Dương mỉm cười nhìn nàng.

Giọng nói quen thuộc ấy. Là của bà ngoại nàng, kiếp trước là bởi vì chuyện của ba mẹ nàng mà khiến bà ngã bệnh nặng. Sau đó liền không chịu nổi mà qua đời. Người mà thương nàng nhất chính là bà. Lúc đó nàng đau khổ đến tột cùng. Bây giờ lại một lần nữa thấy bà. Nàng lại không kiềm được mà bật khóc.

"Xem ra vẫn chưa tỉnh ngủ rồi" Ba Hứa ngồi một bên đọc báo mà nhìn nàng cười đến sảng khoái. Nhà chỉ có một đứa nhỏ này. Sáng ra đã làm cả nhà náo loạn cả lên.

"Đúng vậy. Con chưa tỉnh ngủ, vẫn chưa muốn tỉnh" Hứa Dương dụi mắt đến đỏ hoe.

"Chưa tỉnh cũng phải tỉnh. Mau đi rửa mặt đi cô nương. Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mới. Đừng đến muộn"

"Vâng!!!"

Sau khi ăn xong, Hứa Dương Ngọc Trác cũng chấp nhận được bản thân đã một lần nữa sống lại.

Người đưa nàng đến trường là ba Hứa. Lúc này bí mật kia vẫn chưa bị phát hiện ra. Khẽ liếc nhìn, Hứa Dương vẫn mà không ngăn được bản thân."ba có chuyện gì giấu gia đình không?"

Ba Hứa đang lái xe bị nàng hỏi một trận liền không biết trả lời thế nào.

"Giấu chuyện gì cơ chứ?"

"Nếu ba có điều khó nói thì thôi. Nhưng con mong rằng nếu có chuyện, mà ba không nói để con tự phát hiện ra thì lúc đó sẽ không vui vẻ gì đâu ba"

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ