chap 38

775 74 14
                                    

Tỉnh dậy đã là chuyện của sáng hôm sau, bên ngoài không ngừng vang lên tiếng gọi. Cả hai vốn còn đang trong mộng đẹp, bị tiếng gọi lớn đánh thức. Trương Hân là người tỉnh dậy đầu tiên, mở mắt ra thấy người nằm bên cạnh không ngừng ngọ nguậy. Tay lấy chăn kéo lên cao một tý, bản thân thì chỉnh lấy cổ áo lại cho ngay ngắn. Nhanh chân bước ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy hai thân ảnh chẳng mấy xa lạ.

"Chào buổi sáng, A Hân!!" tiếng của Đoàn Nghệ Tuyền vang vội cả căn nhà, nhìn thấy gương mặt cau có của Trương Hân cũng không tức giận. Nghiêng người, ló đầu vào phía trong, mắt lại thấy thứ không nên thấy.

Xoay đầu lại ngay lập tức, Trần Kha muốn tiến tới chỉ cách vài mm là hai người chạm mặt nhau. Đoàn Nghệ Tuyền phản ứng nhanh, đầu lập tức ngả lại phía sau. Khi định thần lại, không quan tâm ánh mắt khó hiểu của Trần Kha, mà kéo cậu xuống nhà:" hai người vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng, bọn tớ xuống bên dưới trước"

Từ đầu đến cuối, Trương Hân chưa mở miệng nói lời nào. Dựa vào cửa nhìn một màn tấu hài sáng sớm của Đoàn Nghệ Tuyền, ánh mắt thấy hai người xuống bên dưới rồi, mới xoay người vào trong.

Động tĩnh bên ngoài lúc nãy nói lớn cũng không lớn, nhỏ thì lại càng không. Nhưng mà đối với người mệt mõi cộng với thoái quen ngủ sâu thì khó mà đánh thức được. Quay lại bên trong là thấy Hứa Dương Ngọc Trác đang cuộn tròn người ngủ ngon lành trên giường. Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh giường, tay vén lấy mấy sợi tóc đang rơi loạn trên gương mặt nàng.

"Ưm, Hân~" mới tỉnh dậy, giọng nàng đặc biệt dễ nghe, như một chú mèo nhỏ. Dịch cơ thể bản thân lại gần phía Trương Hân hơn một chút. Động tác đáng yêu đó, đã chính thức đánh gục cô:" làm sao?"

"Ôm ôm~"

"Hảo"

Ôm được cục khả ái kia vào lòng rồi, người kia cũng im lặng luôn. Không có một động tác nào nữa, nhìn xuống lại thấy nàng đã tiếp tục ngủ mất rồi:" còn không mau dậy rửa mặt, để mọi người phía dưới đợi là không được đâu" cô lên tiếng nhắc nhở, nhưng lại không có đẩy nàng ra. Đây còn không phải là nói cho có sao, cái ôm đầy nuông chiều kia đã phản bội lại lời nói.

"Được rồi, vẫn là nên rời giường thôi"

Xuống nhà đã là chuyện của 15 phút sau, mọi người hôm nay tập trung khá là đông đủ. Ánh mắt của Đoàn Nghệ Tuyền từ lúc Hứa Dương Ngọc Trác bước xuống đã không thể rời đi. Trần Kha ngồi bên cạnh cũng không khỏi tò mò, rốt cuộc lúc nãy người này đã thấy những gì mà đã có thái độ như thế:" này, lúc nãy sao lại ngăn tớ lại vậy?"

Đang chăm chú nhìn vào người trước mặt, ánh mắt lại vô tình quét thấy một dấu vết bất thường ở trên cổ. Người này đừng nói là!!!!

"Cậu có thể ngồi im không, náo loạn cái gì?" Đoàn Nghệ Tuyền bị người bên cạnh này quấy phá, bực dọc mà lên tiếng. Đang điều tra người trước mắt này, mà tên này cứ quấy.

Bị phản lại, Trần Kha lại càng khó hiểu, rốt cuộc sáng nay mọi người bị làm sao vậy?

"Mọi người ăn sáng thôi, A Dương áo của con vẫn nên chỉnh lại một chút đi" không phải chỉ có Đoàn Nghệ Tuyền là quan sát Hứa Dương Ngọc Trác từ nãy giờ. Còn có cả mẹ nàng, bà rất tinh mắt, nhìn qua một chút là có thể nhìn thấy dấu vết kia. Chỉ là không muốn trực tiếp nói thẳng ra vấn đề, mà lên tiếng nhỏ giọng nhắc nhở.

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ