chap 9

967 103 0
                                    

Trương Hân nhìn người đang ngồi phía đối diện, từ lúc nãy đến giờ đều cảm thấy có chút kỳ quái.

"A Dương hôm nay tan học sớm sao, sao lại đến đây thăm bà?"

"Dạ đúng, hôm nay lớp cháu được tan học sớm, cho nên cháu ghé qua thăm bà ạ"

"Không cần như thế, mấy đứa không phải sắp thi sao? Vẫn nên là quay về nhà ôn bài đi"

Bà Trương khá là thích Hứa Dương Ngọc Trác, tính cách hoạt bát cùng cách nói chuyện khiến bà khá thoải mái. Dường như bà đã xem đứa nhỏ trước mắt nàng là cháu của bản thân.

"Cháu đến là để ôn tập, A Hân gần đây không cùng bọn cháu đi học. Cho nên cháu đến để giúp cậu ấy"

"Thế thì quá tốt rồi, A Hân cháu mau theo A Dương đi học bài đi. Ở chỗ bà già này thì khó học lắm"

"Bà, cháu không cần đâu"

"Sao lại từ chối ý tốt của A Dương thế kia, mau đi đi, mau lên"

Lấy tay xua đuổi Trương Hân đi, cô bất lực đi theo nàng. Hai người cùng nhau ra bên ngoài chỗ công viên. Chọn một chỗ tương đối khá ít người ngồi xuống. Hứa Dương lấy từ trong cặp sách ra một sấp đề, nhìn đến sấp đề đó Trương Hân trợn tròn cả mắt.

Đừng nói là cậu ấy muốn làm hết đống đó nha.

"Chúng ta sẽ cùng nhau làm hết chỗ này, cậu không biết hay vẫn chưa kịp hiểu rõ chỗ nào cứ nói tớ. Tớ sẽ giúp cậu giảng lại"

"Phải làm hết một đống đó sao?"

"Đây là đề của hôm nay, cậu cố làm cho xong. Ngày mai tớ lại đem đến cái khác cho cậu làm, hôm nay học ngữ văn trước đã."

"Ngữ văn!!!!"

"Làm sao, cậu không thích à?"

Cậu có phải ngốc không, tôi không thích học chính là vì những môn này đấy. Vừa nhàm chán lại nhiều lời, nói được mấy câu là đã chán rồi.

Trương Hân lúc trước khi học đến môn ngữ văn đều sẽ lăn ra ngủ. Đều không để lão sư dạy môn ấy vào mắt. Nhưng may mắn chính là lão sư dạy ngữ văn là rất tốt, tính cách vô cùng ôn hoà. Đã mấy lần gọi Trương Hân lên phòng giáo viên nói chuyện, nhưng đều là khuyên nhủ cô chú ý một chút. Rồi sao, Trương Hân vẫn là không thể tiếp thu kiến thức được.

"Tớ giải đáp cho cậu, câu này chúng ta cần phải làm như thế này...."

Nhìn cái miệng nhỏ kia liên tục nói, không khiến Trương Hân khó chịu. Ngược lại có chút cảm giác hưởng thụ.

"A Hân cậu có nghe tớ nói không?"

"...."

"Tớ nói lại cho cậu, cậu phải tập trung vào đấy"

Ánh chiều tà chiếu rọi lên khắp cả công viên. Trên mặt đất xuất hiện hai bóng người, một cao một thấp đang thấp thoáng qua lại. Gió chiều nhè nhẹ khiến người khác cảm thấy vô cùng thư thái.

Trương Hân không phải là người không biết gì. Chỉ là lúc trước xảy ra một số chuyện khiến cô bỏ đi ý định học. Tình hình học mới như vậy mà đi xuống, bên cạnh lại không có ai nguyện giúp đỡ. Vì thế trong tư tưởng sinh ra một tầng ngăn cách, không cầu tiến cũng không muốn hoạt động. Nhưng rồi Hứa Dương Ngọc Trác đến, sự xuất hiện của nàng chính là sự cứu rỗi cuối cùng. Mọi thứ rồi sẽ về đúng quỹ đạo của nó.

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ