chap 3

1.3K 112 6
                                    

Ngày hôm sau, sau khi tan học Hứa Dương đứng trước cửa lớp của Trương Hân.

"Cậu đợi ai à? Sao không về?" Đoàn Nghệ Tuyền nghi hoặc nhìn Hứa Dương.

"Tớ đợi Trương Hân, cậu về trước đi" nàng vừa nói vừa đẩy DDD đi về trước. Ánh mắt lần nữa quay trở lại phía cửa. Khi thấy Trương Hân đi ra liền nhanh chóng đi đến.

"A Hân cùng nhau đi đi"

"Hở? Đi đâu?"

"Cậu không phải đi rước bà cậu à? Chúng ta đi chung đi. Mau lên thôi"

Trương Hân vẫn chưa định hình lại được thì đã bị Hứa Dương Ngọc Trác kéo đi. Dưới ánh nắng buổi chiều có hai cái bóng, một cao một thấp đi cùng. Hứa Dương Ngọc Trác vui thích nhảy phía trước. Trương Hân đi chầm chậm phía sau. Cô không biết vì sao chỉ mới gặp người này ba lần. Nhưng cậu ấy lại có thể khiến cô khá là thoải mái khi bên cạnh. Trương Hân có thói quen ở một mình, buổi chiều sẽ một mình đi đón bà. Sau đó lại cùng bà về nhà, cuộc sống chính là lặp đi lặp lại thế.

Cả bản thân Trương Hân cũng rõ tính cách mình. Trước giờ chưa có ai chủ động tìm đến bắt chuyện. Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác lại khác, lần đầu tiên gặp mặt cậu ấy đã ngây ngốc đứng nhìn cô. Sau đó lại vui vẻ nói chuyện như đã thân rừ rất lâu.

"Trương Hân! Tớ gọi cậu là A Hân nhé"

"Cậu muốn gọi sao cũng được. Tại sao lại muốn gần tôi"

Hứa Dương Ngọc Trác dừng bước chân lại. Quay đầu nhìn Trương Hân, bởi vì ngược sáng nên không nhìn rõ mặt Hứa Dương. Đôi mắt vốn dĩ đang vui vẻ kia đang dần rũ xuống.

Tớ muốn bù đắp lại lỗi lầm ở kiếp trước. Tớ không muốn để cậu một mình nữa.

"Tớ muốn kết bạn với cậu không được sao?"

__________

Hai người cùng nhau đi đến quãng trường thì đã thấy hai người bà của mình đã ngồi nghỉ.

"Bà ngoại cháu đến rồi. Cháu chào bà"

Bà Trương gật nhẹ đầu mỉm cười nhìn Hứa Dương. Bà thật sự khá thích đứa cháu lễ phép này.

Khi về nhà Trương Hân đã thấy có một chiếc xe ở trước cổng. Bà Trương khi thấy chiếc xe đó cũng bất giác nắm lấy tay Trương Hân chặt hơn. Điều đó khiến Trương Hân thả lỏng ra một chút.

Mọi người trong nhà đều đứng ngay ngắn trong sảnh lớn. Có một người đàn ông trung niên đang đứng giữa sảnh, tay chăm chú nhìn quyển sổ trên tay. Nghe bước chân, ông rời khỏi quyển sổ nhìn lên.

"Hai người về rồi sao? Mẹ có thể lên nghỉ để A Hân ở lại nói chuyện với con một chút"

Bà Trương tuy có chút không muốn nhưng vẫn rời khỏi. Sau khi bà đi không khí xung quanh khiến cho mọi người ngột ngạt khó thở. Người đàn ông đang đứng trước mặt này chính là ba của Trương Hân. Đồng thời cũng là người chủ của ngôi nhà này. Từ nhỏ ba Trương và Trương Hân đã không mấy thân thiết. Sau khi mẹ Trương Hân mất lúc cô 10 tuổi, mối quan hệ giữa ông và Trương Hân lại càng lạnh nhạt hơn. Ba Trương luôn đi đi về về, không thường xuyên ở nhà. Nhưng mỗi lần quay về đều khiến người trong nhà căng thẳng không thôi.

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ