chap 42

732 79 2
                                    

Cả hai ở lại quê bà của Hứa Dương Ngọc Trác gần hết kỳ nghỉ hè, mới quay lại. Trong khoảng thời gian đó, hai người chơi rất vui vẻ, những thứ cần biết cũng đã được biết. Trương Hân có chút khác lạ sau chuyến đi, nàng cứ cảm thấy cô dường như quấn lấy mình nhiều hơn. Càng ngày càng mạnh dạn hơn, có lúc còn dám đứng trước mặt ba Hứa mà ôm lấy nàng. Thế nhưng so với tưởng tưởng của nàng, ba Hứa lại cười tươi rất nhiều, ông ấy không có điểm nào là không vui cả.

Trong lúc đợi Hứa Dương Ngọc Trác tắm xong quay lại phòng, Trương Hân đứng nhìn bức ảnh được treo trên bảng kia. Đã rất lâu rồi cô mới có thể thấy bức ảnh này lại. Đưa tay gỡ xuống, lật ra phía sau nhìn, một dòng chữ nhỏ nghiêng nghiêng hiện lên.

Chuyến đi đầu tiên bên cạnh cậu ấy.

Khoé môi cô lại bất giác giương cao lên, có một chút đáng yêu ở đây.

"Cậu đang xem gì đó?" nàng tò mò tiến lên nhìn, cô đưa tấm hình trong tay lên:" tớ nhớ hình như cả hai chúng ta chưa chụp cùng nhau bức này mà nhỉ?"

Dù biết kết quả ra sao, nhưng Trương Hân vẫn muốn trêu chọc nàng một phen. Nhìn đến mặt nàng khi nghe chất vấn, không khỏi lúng túng. Hứa Dương Ngọc Trác không biết làm sao trả lời, bức ảnh này từ lúc nàng quay lại đã có rồi, nó vẫn luôn ở đó.

"Cái đó, trong lần đi Thụy Sĩ cậu đã chụp cùng tớ đấy, cậu không nhớ à?" Hứa Dương Ngọc Trác vội vàng tìm cớ lấp đi sự bối rối của bản thân. Nhưng ánh mắt bất an đã tố cáo nàng tất cả.

"Thật chứ? Bảo bối cậu đừng có gạt tớ đấy, tớ đã bảo trước rồi đấy nhá"

Kéo người nọ còn ngơ ngác vào lòng, muốn cúi đầu hôn lấy môi nàng. Nhưng Hứa Dương Ngọc Trác lại phản ứng rất nhanh, đẩy cô ra:" Trương Hân, tớ thấy cậu dạo này lạ lắm đấy?"

"Lạ làm sao"

"Cậu dường như biến thành người khác"

"Thật sao, tớ nghĩ bản thân vẫn như vậy cơ mà"

Không, Trương Hân của bây giờ không giống như lúc trước. Khi đứng trước mặt của nàng luôn dè dặt đôi chút, còn bây giờ càng ngày càng bạo gan hơn. Cũng không thèm nghe lời nàng nói nữa, ánh mắt cũng mang theo vài phần sắc bén hơn. Dường như sự biến hoá này không phù hợp với một người tuổi 16 như cô.

Có chút hương vị của người trưởng thành..

Nhận ra nàng chẳng còn tập trung nữa, Trương Hân cũng buông nàng ra:" ngày mai chúng ta có hẹn với đám người Trần Kha đi chơi. Tớ đi tắm, cậu nghỉ trước đi, đừng đợi tớ"

Nàng gật đầu một cái, nhìn theo bóng lưng của Trương Hân rời đi. Trong lòng dâng lên dự cảm không lành, có cái gì đó đang thôi thúc nàng hãy tìm ra. Nó dường như là một thứ gì rất quan trọng, bỏ lỡ sẽ khiến bản thân hối hận.

Bầu trời hôm nay đặc biệt trong lành, không khí cũng đỡ nóng hơn rất nhiều, là một ngày thích hợp để ra ngoài. Cả sáu người đều vui vẻ, tràn đầy hứng khởi. Ngoài đám người Trần Kha và Đoàn Nghệ Tuyền thì còn có thêm Dương Băng Di và vị học muội lâu ngày không gặp, Trịnh Đan Ny. Ai nấy cũng đều vui vẻ, chỉ riêng Trần Kha là không mấy hứng thú. Trên đầu cậu dường như có một đám mây đen, u ám.

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ