chap 10

1K 100 0
                                    

Hai người quay lại phòng bệnh vẫn còn thấy hai người bà vẫn còn nói chuyện. Tránh làm phiền đến bọn họ, hai người chọn ngồi ở phía ngoài.

"Hở?"

Trương Hân bỗng đưa tay đến trước mặt nàng. Gương mặt Hứa Dương đầy khó hiểu, Trương Hân là đang muốn đòi gì từ nàng sao?

"Giấy ôn tập của hôm nay đâu? Cậu quên rồi à?"

"À tớ quên mất, của cậu đây"

Vội lấy tờ giấy trong cặp sách ra, như một thói quen cuối buổi học Hứa Dương đều đưa giấy ôn tập cho Trương Hân. Đó xem như là phần tổng hợp cho cả một buổi học.

"Hai tuần nữa là bắt đầu kỳ thì rồi, cậu không định quay lại trường sao?"

"Tớ sẽ sắp xếp quay lại"

"Ngày mai liền quay lại đi, con còn muốn ở bên cạnh bà đến khi nào. Bà cũng không phải là không thể tự chăm sóc"

Còn tính lên tiếng phản bác lại, nhưng lại nhìn đến nơi xuất phát ra tiếng nói là bà mình thì im lặng. Trương Hân biết bà của mình luôn luôn như vậy, không bao giờ muốn bản thân trở thành gánh nặng của con cháu. Trương Hân cũng không có kháng cự, gật đầu chấp nhận theo ý bà mình. Sức khoẻ của bà bây giờ không tốt vẫn là ngoan ngoãn nghe lời của bà.

"Bà ngày mai sau khi đi học về, con sẽ ghé mua cho bà trà kỷ tử đỏ có được không?"

"Không cần mua trà cho ta, chỉ cần kỳ thi này con đem đến cho ta một kết quả tốt là được. Chẳng hạn như top 500 là được"

"Hả? Top 500?"

Top 500 đối với Trương Hân không có gì là khó. Tuy cô có lười thật nhưng top 500 này vẫn có thể vào được. Bà Trương chắc chắn Trương Hân có thể làm được. Cũng muốn bản thân thấy Trương Hân cố gắng hơn một chút, tuy chỉ là một thứ hạng nhỏ. Nhưng cũng đủ làm bà cảm thấy Trương Hân vẫn còn cứu được. Nhớ đến lúc nhỏ cô luôn là người đứng đầu lớp, lúc đó có bao nhiêu tự hào bà đều thể hiện ra. Không phải nói bây giờ không vậy nữa, mà còn hơn thế. Bà luôn uổng hộ Trương Hân vô điều kiện.

"Nếu con vô được top 500 ta cho con quay lại tập bắn cung"

"Thật sao!??"

"Tin hay không tùy con thôi"

Dù biết là cố gắng là điều đương nhiên, không cần lúc nào cũng phải có phần thưởng. Nhưng để cho Trương Hân của chúng ta thêm động lực bà vẫn là cho chút phần thưởng nhỏ.

Trong mắt người khác thì phần thưởng này không có đáng là bao nhiêu. Nhưng đối với Trương Hân được cầm lại cây cung thân yêu của mình là điều khiến cô vui nhất. Có ai mà không vui khi được tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình chứ.

"Mấy ngày nay vất vả cho Dương Dương rồi, khi kết thúc kỳ thi con tốt nhất nên đãi con bé một bữa"

"A! Không cần đâu ạ. Cháu giúp A Hân là điều nên làm thôi"

"Sau khi kết thúc, tớ sẽ đền đáp cậu"

Trương Hân đã định trong lòng rồi, Hứa Dương Ngọc Trác đối với cô tốt như thế. Đương nhiên phải có đáp lễ lại rồi, không để những ngày cực khổ vừa qua của nàng vô ích được.

[Hân Dương]  Trọng Sinh Quay Về Yêu NgườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ