Có mấy tang thi đang chắn ở phía trước đường, kế bên là trường trung học cho nên học sinh đều có người nhà đưa đón, tuy nhiên đại đa số người đưa đón các em đều lớn tuổi cho nên tang thi đang chắn đường ở phía trước là bốn đứa con nít, sáu người già. Mấy đứa con nít thì áo quần tơi tả, tay chân xơ cứng, có hai ba đứa trên khóe miệng còn dính vết máu đỏ sậm còn mấy người già thì lưng còng, mặt đầy nếp nhăn trông cực kì đáng sợ, mắt mở to đục ngầu, miệng phát ra những tiếng kêu làm người ta rợm tóc gáy. Xe Đường Yên đã được cải tiến nên gầm xe rất cao, cho dù đụng phải tang thi thì cũng không lo bị kẹt lại nhưng xe của bọn Dịch Thao lại không được như vậy, đoạn đường này bọn họ đã cán nát rất nhiều tang thi nên có lẽ xác bọn chúng đã mắc kẹt ở dưới gầm xe làm xe Dịch Thao tiến lùi đều không được.
Vì thế bọn họ chỉ có thể xuống xe.
Khi nhìn thấy những tang thi trẻ con cao chưa tới mông mình đang gào thét dữ tợn thì trên mặt Miêu Trạch hiện lên vẻ không đành lòng.
"Thế nào, không nỡ sao?" Đường Yên liếc Miêu Trạch một cái, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh lẽo, nói một cách hờ hững: "Em không giết chúng nó thì chúng nó sẽ giết em, chúng nó đâu có quan tâm em là ai, nếu không muốn chết... thì phải tàn nhẫn cho chị."
Nói xong thì tay Đường Yên dừng lại ở bụng, chạm vào chỗ lần trước bị Lưu Thấm Nhã làm bị thương, trong mắt thoáng qua vẻ ảm đạm khó nhìn thấy, chỉ một chút nữa thôi, một chút nữa thôi là cô đã chết rồi! Thế giới này không tàn nhẫn, không ác độc thì không thể sống không nổi.
Đồng tình, thương hại... Đều là trò cười! Tận thế chỉ có người sống và tang thi, không có người già và trẻ con.
Nói xong Đường Yên giơ kiếm chém chết hai tang thi trẻ con ở gần đó, không gian không vào được, tinh thần lực đột ngột tăng vọt nên việc điều khiển dị năng không được ổn định nên gần đây Đường Yên hay dùng tinh thần lực cẩn thận khống chế dị năng bao trùm trên thân kiếm, dần dần cô có thể cảm giác việc sử dụng dị năng càng ngày càng thuần thục.
Nghe vậy, Miêu Trạch không nhịn được lui về sau hai bước, mặt trắng bệch, một lúc sau khi nhìn thấy Đường Yên ra tay thì Miêu Trạch cũng bắt đầu ra tay, cậu hiểu được nếu muốn sống sót thì phải học cách vứt bỏ một số thứ, người sống chỉ có thể nhìn về phía trước mà thôi.
Thấy Đường Yên và Miêu Trạch xuống xe thì đám nguời Dịch Thao cũng xuống xe sau đó ra tay thanh lí tang thi đang tụ tập ở ven đường, Đường Yên đã chỉ vẽ cho Miêu Trạch cách sử dụng dị năng hợp lý mà không lãng phí, Miêu Trạch không có lợi thế nào khác, chỉ là dị năng giả thuần túy cho nên nếu như tiêu hao hết dị năng thì không thể làm được gì nữa, vì vậy giao tính mạng cho cậu ta là việc cực kì nguy hiểm! Đường Yên hi vọng Miêu Trạch có thể nhớ kỹ chuyện nữa. Dựa vào cô... không được, dựa vào người khác....lại càng không được!
Dịch Thao và Tiếu Đức Huy đều lần lượt ra tay, nhanh chóng dọn dẹp hơn nửa số tang thi đang bao vây mặt đường nhưng càng lúc càng có nhiều tang thi nghe thấy tiếng động mà đến, từ những con đường nhỏ và nhà dân xung quanh có không ít tang thi đi ra, thấy thế, Đường Yên nhíu mày, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không bao lâu nữa bọn họ sẽ bị tang thi bao phủ...
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hoàn_Mạt thế ) Nhật Kí Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế _ Thuỷ Qủa Mộ Tư
Ciencia FicciónTình trạng :Full Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Mạt Thế, Nữ Phụ này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại: Mạt thế, xuyên sách, nam nữ cường Giới thiệu: Một lần ngoài...