Chương 150: Phiên ngoại bốn

1.8K 114 41
                                    

Chương 150: Phiên ngoại bốn

-----------------

part 6 Bạn cùng bệnh

Phù Ngưng Mục có chút đệ khống phát hiện, trạng thái của em trai gần đây có chút không thích hợp. Lúc có lúc không sững người, thỉnh thoảng có chút ngẩn ngơ.

Phù Ngữ Mục gần đây muốn đi quân bộ đưa tin, Phù Ngưng Mục chỉ cho là chứng lâu ngày xa nhà mà hoảng sợ.

Vì thế Phù Ngưng Mục ấm áp có thừa chuẩn bị cho Phù Ngữ Mục năm cái vòng chứa đồ đồ dùng hàng ngày nhãn anh trai yêu thương, làm cho Phù Ngữ Mục chẳng hiểu gì cả.

Từ khi Tinh thần lực của Cố Thần hồi phục, chế tác thẻ Hoa Đà đã trở thành công việc mỗi ngày.

Theo mỗi lần Cố Thần đột phá đẳng cấp, chế tác ra thẻ Hoa Đà cấp càng cao, chướng ngại Tinh thần lực của Phù Ngữ Mục cũng theo đó mà đột phá.

Phù Ngữ Mục dù sao cũng là thần đồng năm đó của Trung Ương Tinh, tiềm lực và năng lực đặt đó cũng không phải là hữu danh vô thực.

Từ khi vấn đề chướng ngại Tinh thần lực được giải quyết, lực ma thẻ của Phù Ngữ Mục tăng lên thần tốc, trong thế hệ này, cũng chỉ có Mộ Dung Trác Thất mới có thể so sánh cao thấp.

Phù Ngữ Mục hiện giờ đã là Ma thẻ sư cấp tám.

Trong quá trình điều trị này, cậu thu được một người bạn cùng bệnh, tiểu Ngộ. Con trai của thầy Văn Dịch Kế.

Cậu là bệnh nhân tiền bối, thỉnh thoảng sẽ truyền thụ một ít kinh nghiệm cho tiểu Ngộ, cùng tiểu Ngộ thảo luận nghiên cứu kỹ xảo học tập về ma thẻ.

Ngày ấy tiểu Ngộ lại qua nhà cậu làm khách.

"Anh trai, em một tháng sau định tham gia kỳ thi nhập học của Học viện Triều Đế." Tiểu Ngộ có chút vui vẻ, bé lập tức sẽ được cùng các anh trai bé thích nhất trở thành bạn học rồi.

"Phải cố gắng lên nha!" Phù Ngữ Mục khích lệ.

Tiểu Ngộ gật đầu, biểu tình có chút đáng tiếc. "Chỉ là anh Ngũ Mục và anh Cố Thần đều tốt nghiệp rồi, sau này không thể gặp nhau ở trường học rồi."

Nghe đến tên của Cố Thần, Phù Ngữ Mục vốn có chút ưu buồn khó hiểu lại hào hứng lan tràn.

Cậu nhớ lại lần đầu gặp nhau tâm sự, Cố Thần nói với cậu, 'Đời người khó nhất là không thẹn với tâm, và cờ rơi không hối (hận).'

Cả đời này của cậu cũng không có chuyện gì đặc biệt hối hận, nếu như nhất định phải nói có, đại khái chính là vào thời điểm tốt nhất, gặp được người tốt nhất, lại không nói ra miệng.

"Anh Ngữ Mục?" Tiểu Ngộ gọi cậu hai tiếng, cậu mới hồi thần.

"Anh Ngữ Mục, nếu như em vào được Học viện Triều Đế, anh nhất định phải đến xem lễ nhập học của em nhá! Anh Cố Thần đáp ứng rồi đấy." Tiểu Ngộ nói.

Phù Ngữ Mục vui vẻ đồng ý.

Một tháng sau, tiểu Ngộ trở thành tân sinh Ma thẻ sư đứng đầu tiến vào Học viện Triều Đế.

[ĐM-Editing] Xuyên việt chi Chế thẻ sưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ