[AndLu] Độc dược chính là ái tình.

207 9 2
                                    

Author: Quốc chủ ơi, ngài về với em đi mà.

Title: [AndLu] Độc dược chính là ái tình.

Disclaimer:  ho3ny quá hmu, mới tạch gacha bias xong, tức quá ghi quả pỏn cho mọi người đỡ tức :(( trong này skin Andrew và Luca sẽ được tách riêng như một bản thể riêng biệt ấy. Trong đây mình sẽ dùng tên skin phân biệt nhé.

Pairings: Andrew x Luca (Cheese x Moldy Bread)

Category: General

Rating: [G]

Note: Tự dưng chưa ghi chữ nào đã ho3ny quá sao ghi chòi???? Tặng H cho mọi ngừi nha, hmu hmu tui ghi H yếu lắm á, mong mọi người thông cảm, tui sẽ ráng cạ H cho mượt thật mượt để mọi người có bữa ăn thật nà ngon, bạn thích Vani hay bánh ngọt nào? À cái title ghi đại á ")) bị bí quá.

Warning: cực OOC, cực OOC, cực OOC (chuyện quan trọng nhắc 3 lần, đừng có mà vô phán bậy nhé :^)

0O0

Một buổi chiều tà nhẹ thả những vệt nắng dát vàng lên những tán lá cây xanh, từ một màu xanh của tự nhiên thoáng chốc đã bị nhuộm thành ánh hoàng hôn rực lửa của chiều về. Một bàn tiệc nhỏ đặt trong vườn, trên bàn là những loại bánh kẹo ngon nhất mà ai cũng khao khát được một lần nếm thử, không thiếu loại nào cả, mùi thơm của bánh xen lẫn mùi trà nhàn nhạt lan toả khắp khu vườn nhỏ còn đang râm ran tiếng chim kêu khi mà mặt trời đang dần muốn chui về nơi trú ngụ để ngủ say trả lại sự cai trị cho mặt trăng u tối đầy tĩnh mịch.

Moldy Bread đưa mắt nhìn ánh mặt trời phía xa xa kia, rồi lại nhìn xuống bàn trà trước mặt, những chiếc bánh này là một thứ độc dược thơm ngon, liệu ngươi có muốn ăn chúng? Đưa tay nhấc ly trà hoa hồng lên, mùi hương nhẹ mà thanh cao liền xộc vào mũi khiến cho Moldy Bread cảm thấy tâm tình hơi thả lỏng mà buông lơi đi sự cảnh giác. Nhìn nào bánh socola, nào bánh dâu tây hay thậm chí là bánh trứng, tất cả đều tập hợp thật đông đủ ở đây. Giống như một nàng Alice đi lạc vào xứ sở thần tiên, nhưng đây là xứ sở của một nơi tràn ngập toàn bánh kẹo.

Có lẽ mùi hương đã thu hút một số chú chim đậu xuống mà rỉa những vụn bánh rớt dưới đất, Moldy Bread vươn tay bóp nát bánh socola rồi rải xuống đất cho lũ chim kia ăn thật no say. Hãy hưởng thức đi, thứ độc dược ngon lành này sẽ nhẹ nhàng đưa các ngươi vào giấc ngủ ngọt ngào.

"Thật phí phạm"

"Là anh đang xót cho bánh ngọt của anh sao?"

Một giọng nói âm trầm vang lên cũng không khiến Moldy Bread quá để ý, cậu cũng không xoay mặt lại nhìn người đang bước tới kia. Đặt cây xẻng, à không thứ này tựa như một chiếc thìa to dùng để xúc một cái bánh flan khổng lồ mà ăn uống no say không lo sợ, một chiếc thìa được chạm khắc tinh xảo đang dựa vào một bên của chiếc bàn sứ trắng tinh một cách thật thuần khiết, nhưng cũng thật vô vọng. Moldy Bread vẫn liên tục rải vụn bánh xuống cho lũ chim, người kia từ đằng sau mà vòng tay lên, một tay nắm cằm cậu, một tay đặt lên vai cậu, lại là chất giọng âm trầm đó.

"Cậu không muốn để ý tôi sao?"

"Vì sao tôi phải để ý anh? Kẻ đã tự ý bắt cóc tôi đến đây"

[Identity V] Viết Theo Ngẫu Hứng [Ngưng nhận request để trả nợ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ