Anh mệt rồi. Em đi nhanh quá,
thoắt một cái đã vượt khỏi tầm mắt của anh.
Chỉ lơi là vài giây,
em lại biến mất.
Nếu như buổi đêm trong lúc ngủ
anh khóc.
Chắc hẳn là anh mơ thấy em.
Em đi nhanh quá.
Anh không đuổi kịp.Su Hyeok đã từng nghĩ rằng cậu sẽ nhanh chóng vượt qua được cú sốc này mà thôi bởi vì từ xưa đến nay chẳng có chuyện gì mà cậu không vượt qua được. Chuyện tình cảm dẫu sao cũng chỉ là nằm trong phần tình, làm gì ảnh hưởng được đến cậu?
Nhưng có lẽ là Su Hyeok sai lầm. Cậu tệ hại hơn chính bản thân cậu tưởng.
Ai nói rằng tình cảm không giết chết con người? Một người làm sao sống được khi tâm mình đã chết rồi đây? Hoặc nếu có sống thì cũng giống như là một cái vỏ rỗng, linh hồn vẫn là bị trút cạn rồi. Mà từ ngày Choi Nam Ra rời đi, cô lỡ mang theo tình cảm của Su Hyeok đi mất rồi.
Su Hyeok thay đổi đến đáng sợ. Ngay cả đến đám Cheong San, On Jo cũng thật sự chẳng biết nên nói gì. Tâm bệnh phải trị bằng tâm dược, Lee Su Hyeok không cho một ai biết được lý do vì sao cậu thành ra như thế này cho nên cũng không một ai biết được cách giúp cậu khá khẩm hơn.
Nhưng cũng có nhiều người đoán già đoán non được có lẽ một phần vì Choi Nam Ra.
Nhưng Lee Su Hyeok với Choi Nam Ra thì làm gì có chút gì liên hệ được với nhau? Một bên là học bá hạng nhất toàn trường, không bạn bè không giao du với bất kì ai, một bên lại là nam thần trong mắt biết bao nhiêu nữ sinh, học hành dở tệ lại còn hay gây rắc rối. Hai thái cực trái ngược nhau như thế kia làm sao có thể liên quan đến nhau được?
Mất ba tháng, tận cho đến mùa đông, khi đấy Su Hyeok mới nhận ra rằng cậu đã mất Nam Ra từ rất lâu rồi. Ngày hôm ấy cậu đi dạo trên phố, nhìn thấy một cô bé mặc bộ đồ nỉ, đeo tai nghe đang thong thả cước bộ. Khi đấy Su Hyeok đã thực sự nhìn nhầm ra đó là Nam Ra.
Cậu nhớ Nam Ra đến phát điên rồi, thực sự không có cách nào vãn hồi được nữa. Ngày nào cậu cũng đến khu nhà giàu, nhưng ngoài những lúc thỉnh thoảng gặp Na Yeon ra, cậu vẫn chưa bao giờ nhìn thấy được Nam Ra của cậu.
Ngoại trừ hôm nay, cậu nhìn thấy một người đi ra từ nhà của cô.
Su Hyeok không từ bỏ thời cơ này, cậu đợi người kia đi ra khỏi khu nhà giàu, e dè tiến đến hỏi han chuyện của Nam Ra. Người này có vẻ như là người giúp việc trong nhà, Su Hyeok đoán là như thế cũng bởi vì cách ăn mặc có phần hơi đặc trưng.
"Cô cho cháu hỏi... cô sống ở căn nhà đó ạ?"
"Sao thế? Cậu muốn tìm ai?"
Vừa đi ra khỏi khu đã có người đến bắt chuyện nhất thời cũng khiến cho ai sợ hãi muốn đề phòng. Tuy nhiên nhìn Su Hyeok không giống người xấu, lại còn rất đẹp trai mới khiến cho người kia giảm bớt chút phòng bị.
"Choi Nam Ra ạ, là Choi Nam Ra học sinh lớp 10-5 trường Hyosan."
"Cậu tìm tiểu thư để làm gì?"
"Cháu là bạn của Nam Ra ạ."
"Là bạn làm sao lại không biết con bé đi du học rồi nhỉ?"
![](https://img.wattpad.com/cover/301019462-288-k906879.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
suhyeok x namra | lớp trưởng đợi tớ!
Fanfiction"Lớp trưởng, đợi tớ!" "Hứa với tớ đừng bao giờ để tớ phải đợi nữa..."