Sau đó, cậu nghe điện thoại.
“Xin chào SiHoon.” Hoseok tự động coi người này là khách hàng của mình.
Bên kia rõ ràng đã tạm dừng một lúc rồi mới hỏi hoseok: “Xin chào, chủ tịch Kim có ở đó không ạ?”
“ chủ tịch Kim?” Hoseok nghi ngờ, quay đầu nhìn người đàn ông cũng đang xốc chăn xuống giường: “Sao anh biết…”
Cậu nói được một nửa rồi như chợt nhận ra điều gì liền ngừng lại, lấy điện thoại từ bên tai xuống. Nền đen mờ, đây rõ ràng không phải di động của cậu.
Mà lúc này, Taehyung đã đi tới phía sau cậu.
Hoseok cảm thấy vô cùng có lỗi, cúi đầu đưa điện thoại qua.
“Alo.” Giọng Taehyung khàn khàn.
“Ừ… Ngủ muộn… Ừ…”
Taehyung vừa nói vừa đi về hướng phòng tắm. Hoseok nuốt nước bọt, mắt nhìn theo hướng anh rời đi rồi cầm điện thoại của mình ở đầu giường bên kia lên.
Không trách được việc cậu lấy nhầm, di động của hai người bọn họ là cùng một loại, cùng một màu, thậm chí cả hai đều không dùng ốp.
Sau khi rửa ráy ở phòng tắm, Taehyung đi sang phòng sách. Thừa dịp này, Hoseok vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi cầm theo quần áo mới vào thay. Nhưng trùng hợp thay, cậu vừa ra khỏi phòng tắm liền gặp được Taehyung đang thay quần áo.
Đàn ông giáp mặt nhau lúc thay quần áo thật ra không có vấn đề gì, nhưng Hoseok vẫn dịch về phía sau theo bản năng. Bởi vì cửa phòng tắm đã được đóng lại nên lúc này trông cậu chẳng khác gì một đứa trẻ đang úp mặt vào tường tự kiểm điểm.
Tiếng đeo thắt lưng vang lên rõ mồn một trong không gian, cạch cạch, từng chút dội lên trái tim Hoseok.
Cậu đứng im một lúc, cảm thấy bình tĩnh lại rồi mới xoay người sang chỗ khác.
Taehyung đang cài nút áo sơmi, rèm đã được anh kéo ra, ánh sáng không quá chói chang chiếu rọi lên mặt sàn. Taehyung không đứng giữa quầng sáng nhưng cũng đủ khiến người ta chói mắt.
Hoseok nhìn đến ngây người.
Trời ơi, đây là cảnh tượng thần tiên gì vậy?
Taehyung, anh, ngay trước mặt cậu, cài cúc áo.
Cài xong rồi đeo caravat, thắt xong caravat thì khoác áo vest, sau đó tiện tay kéo lại.
Hoseok suýt ngất tại chỗ.
“Lát nữa lái xe sẽ quay lại đón tôi, tiện đường đưa em tới văn phòng làm việc luôn, có được không?” Taehyung đột nhiên quay đầu sang nhìn Hoseok
Hoseok bị điểm danh, lập tức chớp mắt: “Dạ, vâng, à, không phải…” Cậu hồi phục lại tinh thần: “Tôi có xe.”
Taehyung nói: “Mấy ngày tới tôi đi công tác, em có thể gọi lái xe của tôi tới đón em đi làm hoặc chở em về.”
Hoseok xua tay: “Không cần.”
Taehyung không bắt ép, hai người cùng đi xuống cầu thang, người trước người sau bước ra khỏi cửa. Đúng lúc này, bụng Hoseok đột nhiên kêu vang.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VHope] Ôm Lão Công Về Nhà
Fiksi UmumSau một đêm uống rượu ở quán bar giải sầu. Vì đầu óc không tỉnh táo nên Hoseok đã xảy ra tình một đêm với một người đàn ông không ai ngờ đến. Người đó không ai khác chính là Kim Taehyung .....Vì là người sống có nguyên tắc nên Kim Taehyung đàn anh c...