Chương 7

1.9K 53 0
                                    

Trụ sở cảnh sát.

Reng reng reng.

"Alo, tổ trọng án xin nghe" nghe tiếng chuông điện thoại bàn reo Hân Hân tiến đến nhắc máy.

"À, tôi biết rồi chúng tôi sẽ đến ngay" Hân Hân cúp máy quay sang mọi người trong đội nói "Ở đường Nghênh Tân đã xảy ra án mạng, có người vừa mới báo án chúng ta mau đến đó đi".

"Sao hôm nay không thấy đội trưởng đi làm vậy giờ này cũng đã trễ lắm rồi, vẫn chưa thấy đội trưởng tới, không biết có xảy ra chuyện gì không ?" Hân Hân thuật lại cuộc gọi khi nãy với mọi người, rồi xem qua đồng hồ đeo tay, nhìn một vòng quanh phòng làm việc cũng không thấy Trương Vũ Khanh đâu.

Đại Vỹ chăm chú xem màn hình vi tính, nghe Hân Hân nói quay người sang lên tiếng "Sáng giờ bận nhiều việc, cũng không chú ý đội trưởng có đi làm hay chưa".

"Anh gọi cho đội trưởng thử coi, xem giờ chị ấy đang ở đâu sẵn tiện báo vụ án này với chị ấy luôn" Hân Hân nói.

Đại Vỹ lấy chiếc điện thoại ở túi quần bấm gọi cho Trương Vũ Khanh, gọi qua hai ba cuộc, chuông vẫn reo nhưng không hề có động tĩnh gì bên kia Đại Vỹ trả lời mọi người "Có đổ chuông nhưng không ai bắt máy".

"Chúng ta mau tới hiện trường vụ án trước đã, tới đó rồi chúng ta gọi cho đội trưởng sau" Tiểu Đông lên tiếng, bốn người nhìn nhau gật nhẹ đầu rồi đồng loạt xoay người tiến thẳng ra cửa.






Dương Hiểu Huệ chở Trương Vũ Khanh đang bất tĩnh trên xe về đến trước cổng biệt thự, nghe tiếng kèn xe bóp in ỏi từ trong nhà dì Chu đi ra mở cổng cho Dương Hiểu Huệ, khi xe vừa qua khỏi cổng dì Chu đóng cổng quay người đi thẳng vào gara.

"Cô hai ?".

Dương Hiểu Huệ quay người nhìn dì Chu "Ừ" một tiếng coi như đã trả lời, lách nhẹ người qua đi thẳng ra ghế sau mở cửa nhìn Trương Vũ Khanh đang bắt tĩnh nằm đó, Dương Hiểu Huệ cúi người đỡ Trương Vũ Khanh ra khỏi xe dì Chu tiến lên giúp Dương Hiểu Huệ đỡ Trương Vũ Khanh vào nhà, loay hoay một hồi hai người cũng đỡ được Trương Vũ Khanh vào phòng khách đỡ nằm trên ghế sofa Dương Hiểu Huệ quay sang dì Chu nói.

"Dì lên phòng con lấy dùm con hộp dụng cụ y tế con để gần cạnh bàn trang điểm".

Dì Chu gật đầu xoay người đi thẳng lên lầu, Dương Hiểu Huệ cũng xoay người đi thẳng vào toilet bỏ lại một mình Trương Vũ Khanh nằm đó, một phút sau Dương Hiểu Huệ từ toilet đi ra dì Chu từ trên lầu đi xuống tay xách hộp dụng cụ y tế hai người đi thẳng đến chỗ Trương Vũ Khanh dì Chu lên tiếng.

"Cô hai tôi đã lấy xuống cho cô rồi đây" dì Chu vừa nói vừa đưa hộp dụng cụ y tế đến trước mặt Dương Hiểu Huệ.

Dương Hiểu Huệ tiến lại ngồi lên ghế sofa bên cạnh Trương Vũ Khanh nhìn sơ qua một chút xoay người nói "Dì để xuống bàn dùm con, dì đi nghỉ ngơi đi cũng không còn sớm nữa".

Không đợi dì Chu có trả lời hay không xoay người nhìn lên chán Trương Vũ Khanh, quay người mở ra hộp dụng cụ y tế, lấy một miếng bông gòn thấm ước một tí cồn 90° độ nhẹ nhàng sát qua chỗ vết thương ở chán Trương Vũ Khanh tẩy sạch sẽ máu và sát trùng, sau đó lấy một miếng băng gạt thêm một miếng bông gòn nhỏ gọn, để lên chỗ vết thương ở chán Trương Vũ Khanh dùng băng keo y tế dán lại, sau khi đã xử lí xong vết thương ở chán Dương Hiểu Huệ nhìn xem chân tay Trương Vũ Khanh có bị trầy xước hay chảy máu ở chỗ nào nữa không, kiểm tra qua một lượt không thấy gì hết ngoài trừ vết thương ở chán, Dương Hiểu Huệ dọn dẹp dụng cụ y tế vào hộp, đứng dậy vào phòng đem ra một cái mền đắp lên người cho Trương Vũ Khanh, làm xong hết tất cả mọi việc Dương Hiểu Huệ cầm hộp dụng cụ y tế đi thẳng lên lầu.

[BHTT] Nữ Cảnh Sát Và Tổng Tài Lạnh LùngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ