Sáng thứ hai, Tiêu Chiến vì muốn xoa dịu Thôi Mạn Ngọc hôm qua không thoải mái, sáng sớm đã xuống phòng bếp làm chút điểm tâm, trong đó có cả bánh hạch đào mà bà thích ăn nhất. Tới giờ cơm, thức ăn đủ món bày lên bàn, sắc mặt Thôi Mạn Ngọc rốt cuộc mới dịu đi, giọng điệu không còn đâm chọc như hôm qua nữa: "Mấy ngày trước cha con đưa tổ yến cùng lá trà cao cấp tới, lát nữa ta sẽ mang một ít đi."
Nghe thấy bà rốt cuộc cũng chịu mở miệng nói chuyện với mình, tảng đá đè nặng trong lòng Tiêu Chiến mới được thả xuống, ngoan ngoãn đáp: "Vâng. Hôm nay mẹ có đi tiệc trà không, con trở về sớm đi với mẹ."
"Không cần." Thôi Mạn Ngọc chẳng thèm để ý đến cử chỉ lấy lòng này của anh, vươn tay cầm chiếc thìa sứ trắng trên bàn, "Về sớm thì ở nhà cùng bà nội chơi cờ đi, bà nội không phải thích cùng con đánh cờ Tây Dương nhất sao."
Nhóm thái thái ở lưng chừng núi thường ngày rảnh rỗi, thú vui giải trí đơn giản chính là uống trà, tán gẫu, xem hí, xe đen bóng loáng có rèm che quanh quẩn ở lưng chừng núi đa phần là để đưa đón các vị phu nhân này, rạp hát lớn kín hết chỗ, du thuyền chở khách định kỳ ở cảng Victoria, đều là nơi bọn họ hay tới chơi. Con dâu nhà khác sẽ đi theo mẹ chồng vào những trường hợp như thế này, chẳng qua Tiêu Chiến quanh năm làm việc bên ngoài, rất ít khi đi cùng với bà, trong lòng cảm thấy băn khoăn.
"Vâng." Tiêu Chiến nghe vậy không nhiều lời nữa, chờ ăn điểm tâm xong liền ngồi xe đi hoa viên đài*.
*Tiếng anh là Garden Terrace, vườn trên sân thượng ấy mọi người, người giàu khó hiểu ghê -.-
Đinh Ưu cùng Vương Ý Tiện kết hôn sớm hơn anh, từ năm 1995, vừa vặn qua sinh nhật thứ hai mươi của Đinh Ưu.
Tiệc cười được tổ chức tại khách sạn Peninsula*, theo cách phô trương bài trí này mà nói, đủ thấy được nhà họ Vương yêu chiều vị thiên kim duy nhất này thế nào, từ trong ra đến ngoài đếu hết sức xa hoa lãng phí.
Khoan vội nói tới hai trăm bàn tiệc cưới. Chỉ bằng hội trường được trang trí bởi bốn ngàn bông hoa tươi vận chuyển trực tiếp từ Hà Lan thôi, đã đủ làm giới truyền thông líu lưỡi rồi.
Lúc Tiêu Chiến đi theo người nhà Đinh Ưu tới hội trường, không khỏi cảm thấy cả người chấn động. Trước đây chỉ nghe qua phong cách làm việc của nhà họ Vương là sặc sụa mùi tiền nhất, hiện giờ tận mắt chứng kiến càng muốn cảm thán một câu, này so với "Ngọc như đất vàng như sắt" còn phô trương hơn vài lần.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Edit | Cảng Thành Không Bến | 港城不渡
أدب الهواةTên Hán Việt: Cảng Thành Bất Độ Tác giả: 百年晨昏 Tình trạng nguyên tác: Hoàn 20 chương Tình trạng edit: Hoàn "Tiêu Chiến, Cảng Thành không độ em, tôi đến độ." Câu chuyện về cuộc hôn nhân thương mại của Bác Quân Nhất Tiêu. Bản dịch đã có sự đồng ý của t...