Phải một lúc sau mới lấy lại tâm hồn bị thất kinh, đứng dậy một cách chậm chạp.
Nam nhân mới tắm xong, tóc vẫn còn ướt theo từng lọn tóc mà chạy xuống vô cùng mê người. Trên người chỉ mặc áo tắm đơn giản vòm ngực trắng muốt nhưng thoắt ẩn thoắt hiện thể hiện sự săn chắc khỏe mạnh ở nam nhân.
Hình ảnh quen thuộc như mới hôm qua...
Anh rõ ràng biết ở ngoài có người chờ nhưng vẫn cố ý ăn mặc như vậy ra ngoài. Không những cố ý chuyện đó, gọi cô vào cũng là chủ ý.
" Tiên...sinh. Thì ra là ngài ".
Cô gái không biết bản thân mình tuy rằng nở nụ cười nhưng lại vô cùng khó coi, tay nắm chặt tờ báo trong tay. Cô muốn tỏ ra là người lạ từng có duyên gặp qua ngày hôm qua nhưng thật khó.
Sao lại sơ sót như thế, ngay từ đầu cô nên xem qua thông tin của khách hàng.
Vẫn là câu nói tiên sinh đó, nam nhân nghe đến thập phần chói tai.
" Tiểu Thư, thật trùng hợp ".
Lời nói không biết ngượng, nam nhân so với hôm qua vô cùng bình tĩnh. Bàn tay to thoáng nhìn toát ra sự ấm áp đưa ra trước mặt cô gái.
Khéo léo né tránh hành động này, tuy rằng nhìn anh nhưng vẫn mang theo chút mất tự nhiên mà lơ đễnh né tránh.
Cô cần thêm một phút để thật tự nhiên, đem tất cả những gì một năm học được đem ra sử dụng.
" Phải, thật trùng hợp. Nhưng tôi đến đây với tư cách quản lí, làm sao có thể bắt tay với ngài ".
Cô cũng không xưng " anh " mà xưng " ngài " còn chưa biểu đạt rõ khoảng cách sao?
Cô gái nhìn bộ dạng nam nhân lúc này bèn lấy lí do rời khỏi, khi vừa đưa ra lời từ chối.
" Tôi ở đây sẽ không tránh khỏi khiến ngài mất tự nhiên. Tôi ra ngoài đợi! ".
Đặt tờ báo xuống, tay run rẩy không ngừng nhanh chóng thu lại đặt ở sau lưng.
Min Yoongi làm ngơ lời cô nói, buông tay xuống phản xạ vô cùng nhanh giữ lại bước chân cô.
" Tiểu Thư vẫn còn nhớ hôm qua tôi đã nói gì không? ".
Bởi vì cô gái hỏi bằng tiếng mẹ đẻ nên nam nhân cũng không sử dụng anh ngữ.
Người có lá gan, có khả năng đặt anh ngoài mắt anh chỉ cho phép một mình cô.
Cô càng trốn tránh anh càng xác định rõ ràng. Nếu là phụ nữ khác từ hành động lời nói mờ ám giữ cô lại trong phòng sẽ dễ dàng nhận ra ý đồ của anh, trốn nhanh như cô thì sao được gọi là thú vui hồng trần.
Anh cũng không phải người tùy tiện xuất hiện trước mặt người khác với trang phục không chỉnh tề.
Cô trưởng thành, anh có thể thấy được điều đó. Cô bây giờ so với trước vô cùng bình tĩnh, nếu không phải anh suy xét có thể sẽ bị biểu cảm xa lạ của cô đánh lừa.
Cũng sẽ không tránh khỏi sai sót, khi cô suy nghĩ về anh quá đơn giản, cũng cho rằng cô hoàn hảo che dấu chính mình.
Chuyện hôm qua, quả nhiên anh đến đây vì chuyện đó. Cô cũng không phải sợ đối mặt với nó, một phút trôi qua đem bản lĩnh chính mình học được thể hiện ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yoongi×Y/N] Hôn nhân là giả.Nhưng yêu em là thật.
أدب الهواة_Hôn nhân là giả...Nhưng yêu em là thật._ .......................... Bác có gì muốn nói với con sao?" "Chỉ có con là hiểu ta! Nhưng mà chuyện này...có hơi..." "Không sao đâu ạ! Bác cứ nói đi con nghe..." ____________________________ "Cô là người mà...