Bầu Bạn

965 42 2
                                    

Cả đời này, ta vĩnh viễn mất đi người ấy.

Thời thổ lộ không dám nói ấy, đã chìm vào nơi tận cùng trái tim đang rỉ máu.

.
.
.
.

1.

Tiếng mưa ồn ào bên ngoài cũng không thể lấn át được tiếng cãi nhau bên trong phòng. Từ lúc nào cuộc nói chuyện đơn giản kia lại trở thành cãi nhau.

"Mày nói xem, thứ vô dụng như mày sẽ làm được chuyện gì ngoài kia. Còn nữa với cái thân bệnh tật này, đừng nói đến kiếm một công việc bình thường, có lẽ đã chết vì mất sức ở một góc xó nào đó rồi"

Từng lời nói ra vô cùng tàn nhẫn, thâm độc ấy đã chính thức lấy đi một mạng người. Người con gái yếu ớt đứng trước mặt, bất động một bên. Nàng ấy không nói một lời nào cả, đây dường như đã thành thói quen. Từ nhỏ lớn lên đã luôn mang trong mình bệnh nan y không thể cứu chữa. Nàng biết cuộc sống của bản thân có lẽ luôn là một màu xám xịt, đen tối.

Nhưng lại có một ánh sáng nhỏ xuất hiện cứu rỗi nàng.

Tiếng của người phụ nữ kia vẫn cứ liên thuyên không ngừng nghỉ, có lẽ nỗi dồn nén từ lâu rồi, cuối cùng lại chốt một câu:"...cái căn nhà này, không thể nuôi nổi mày nữa. Nếu như có thể thì cuốn gói cút đi đi!"

Có phải từ rất lâu các người muốn nói lời ấy không. Bây giờ nhờ vào ngòi lửa này mà có thể chính thức nói ra, một cách như lẽ thường tình.

"Thế thì vô cùng cảm ơn a dì, từ nay cậu ấy sẽ do cháu nuôi. Và đương nhiên cậu ấy cũng không liên quan đến gì gia đình mọi người nữa"

Ánh sáng kia của nàng đến rồi, người ấy hùng hổ tuyên bố. Nắm lấy tay nàng thật chặt rồi kéo nàng rời khỏi nơi ác mộng kia. Nàng sẽ vĩnh viễn có thể rời khỏi nơi được xem là tối tăm nhất cuộc đời nàng.

Người ấy đến, kéo nàng đi, đẩy nàng về phía ánh sáng tươi đẹp của tương lai.

Tương lai chỉ có hai người.

...

2.

Người ấy rất tốt, luôn bên cạnh giúp nàng. Mỗi bữa sáng đều thức dậy từ rất sớm, pha cho nàng một cốc cafe nóng hỏi. Đúc thúc nàng luyện tập thể dục nhẹ một chút. Người ấy rất kiên nhẫn cùng nàng luyện tập những phương thức trị liệu cơ bản.

Mái tóc người ấy chẳng quá dài, lại được tô lên một màu vàng, nhìn vô cùng bắt mắt. Nàng rất thích ngửi lấy mùi hương toả ra từ tóc người ấy, những lúc rãnh rỗi đều như thế.

Công việc của người rất bận rộn, còn phải lo cho một bệnh nhân nan y lại càng cực khổ hơn. Nhưng người ấy chẳng bao giờ than phiền điều gì cả, luôn luôn cười tươi đối với nàng. Nụ cười ấy khiến nàng cảm thấy vô cùng an toàn, và luôn tin tưởng.

Cuộc sống sẽ không thể tươi đẹp mãi như thế, đặc biệt còn đối với một người mang bệnh nan y như nàng.

3.

Ông trời luôn thích thử thách giới hạn cuối cùng của con người như vậy.

Cầm trên bảng chuẩn đoán bệnh, dòng chữ 'giai đoạn cuối' đánh thẳng vào mắt nàng. Bây giờ mỗi ngày trôi qua đều có thể đếm trên đầu ngón tay. Nàng không biết phải nói với người đang ngồi bên ngoài như thế nào. Thời gian qua ở bên cạnh người ấy đều tràn đầy tiếng cười và hạnh phúc.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jun 02, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

 [Hân Dương]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ