1. bắt đầu

3.5K 169 40
                                    

Nàng tiên cá tan thành bọt biển vì chàng hoàng tử, em cũng nguyện hòa với mây trời vì những người mà em thầm thương.

--------------------------------------------------------------

Jungkook ngồi cạnh cửa sổ ngắm loài hoa em yêu thích nhất - cẩm tú cầu. Đã bao lâu rồi ấy nhỉ? Đã bao lâu kể từ khi em một lòng theo đuổi tình yêu mà mình dành cho bọn họ? Em cũng chẳng nhớ rõ nữa, đó hẳn là chuyện của những ngày xưa cũ, cái lúc mà em vừa mới chân ướt chân ráo lên trường cấp ba X. Lần đầu tiên gặp Park Jimin cùng Kim Taehyung với kỉ niệm sâu sắc....

"Này, cậu đi mà không biết nhìn đường à?" Park Jimin mặt mày cau có khi đụng phải một dáng người thấp bé hơn mình. Hắn công nhận là bản thân có chút lùn nhưng chẳng hiểu sao cái con người này lại còn nhỏ nhắn hơn hắn, đã vậy lại còn vừa lùn vừa gầy, trông ức chết đi được.

"Tôi nói cậu không nghe?" Thấy đối phương từ đầu đến cuối duy chỉ cúi gằm mặt, tay ôm một chồng sách nhỏ không ho he tiếng nào làm hắn đã bực càng thêm tức. Khuôn mặt đẹp trai ngày hôm đó mang theo một màu xám xịt.

"Jimin, đủ rồi" Kim Taehyung với bộ dạng xuất thần tiến về phía của hai con người kia. Trong lòng hắn dậy lên một chút tư vị lẫn tạp chất của sự khinh thường dành cho người bé hơn mình.

"Cậu ta đụng phải tao, nước bắn hết lên người đây này" Khi thấy cậu bạn của mình đi lại, Jimin mặt mày cau có mà kể lể.

"Có một chút nước bắn lên áo mà mày cũng trách người ta, mày có kĩ tính quá không đấy?" Kim Taehyung thấy cậu bạn của mình mè nheo như thế liền trách móc, rõ ràng là nó đụng con nhà người ta trước, chưa tát nó vài phát là may mắn lắm rồi chứ ở đó mà chửi con nhà người ta.

"Xin lỗi nha, bạn tôi hơi kĩ tính, mong cậu thứ lỗi bỏ qua cho nó" Nở nụ cười hình hộp, Kim Taehuyng ngoảnh mặt xin lỗi em. Jeon Jungkook từ khi đó đã cảm nắng cả hai người con trai ấy.

Bộ dạng của Jeon Jungkook khi ấy chỉ đơn thuần là một cậu học sinh với thành tích học tập xuất sắc, nghe nói chín năm học đều dành lấy vị trí nhất bảng, năm nay lại là thủ khoa đầu vào trường cấp ba X.

Park Jimin bị hắn lôi đi mà chưa kịp bảo người kia xin lỗi một câu nên càng bực tức hơn, tính khí của cậu ta không được bình thường, bởi mỗi khi tức sẽ đánh đấm một trận ra trò với thằng bạn chí cốt của mình. Ai bảo hắn cứ hay xen ngang vào chuyện của cậu ta cơ chứ! Đợi đến lúc hai người kia đã khuất bóng, đôi mắt to tròn của em mới dần được lộ ra.

Từ lúc nãy tới giờ, không phải là Jeon Jungkook cố tình làm lơ bọn họ, chỉ là lời xin lỗi rì rì trong cổ họng nên cả hai mới chẳng nghe thấy. Em là người nhút nhát lại hiền tính nhưng thuộc tuýp người hướng nội nên rất khó làm quen. Hai nam thần đứng trước mặt đương nhiên là không thể tránh khỏi tình trạng xấu hổ.

Tại đâu đó ở một góc trái tim, tình cảm dần được nở rộ, một đóa hoa xinh đẹp dần được hé lộ sau màn đêm u tối kéo dài ba thước cuộc đời.

//cộc cộc//

Tiếng gõ cửa vang lên, Jeon Jungkook thoát ra khỏi dòng hồi tưởng. Dạo gần đây em thường xuyên có biểu hiện lạ, những khi rảnh rỗi thường đờ người ra, hướng về một góc có bông hoa cẩm tú cầu rồi suy nghĩ một điều sâu xa nào đó mà ngay cả bọn hắn cũng chẳng thể hiểu nổi.

meine Liebe (allkook)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ