39. Tiến tới lễ đường

767 55 28
                                    

"Nắm lấy tay tôi, qua bao gian khổ tôi vẫn sẽ đi cùng em tới cuối con đường."

"Sẽ chẳng bao giờ làm tổn thương em thêm lần nữa."
-----------------
Người ta nói, thời gian sẽ xoá nhoà đi tất cả. Ấy thế nhưng, những tổn thương bọn họ trao cho em, em vẫn chưa tài nào chấp nhận được chuyện đó. Quá khứ vẫn còn ám ảnh trong tâm trí, nó vẫn còn hiện hữu trong giấc mơ của em. Thời gian chỉ khuất lấp nó chứ chẳng thể xoá nó khỏi tâm trí của em...

Kim Seok Jin nằm một bên Jungkook, ngang nhiên ôm em trong lòng mà ngủ, nhưng không hiểu sao vào lúc đồng hồ điểm đến mười hai giờ, toàn thân em lại run rẩy lạ kì, mồ hôi trên phần trán cứ tuôn xuống. Chắc là gặp ác mộng?

"Mẹ, đừng, đừng bỏ con..." Trong giấc mơ, Jeon Jungkook đã phải rời xa người mẹ của mình...

"Jungkook, ngoan, em còn tôi, còn mọi người ở bên cạnh. Xin em đừng chìm đắm trong ảo mộng đã qua, thương em nhiều lắm." Jin ôm bé con của hắn vào lòng, Jeon Jungkook đã chịu đủ dày vò từ cuộc sống, Jungkook nhà hắn nhìn qua thì hoạt bát vui vẻ, thế nhưng chẳng một ai có thể hiểu được nỗi niềm của em.

'Cốc cốc'

"Bố ơi, bố mở cửa cho con được không ạ?" Giọng nói nhỏ nhẹ của Jeon Taeho vang bên ngoài cửa.

"Giờ này sao con không ngủ đi, tới đây làm gì?" Jin ra mở cửa cho nhóc con, mắt nhắm mắt mở không quá chú ý tới nhóc con phía dưới.

"Từ lúc con sinh ra tới bây giờ, các bố luôn nói với con rằng "ba con thích nhất là cẩm tú cầu", bố và những người khác cũng đã trồng hẳn cho ba một vườn hoa cẩm tú cầu, còn đặt tên nó là Meine Liebe, con chưa biết về chuyện tình của cả bảy người. Nhưng ngày hôm nay con có nhìn thấy một bông cẩm tú cầu nở giữa trời nắng trong khi những bông hoa khác vẫn đang còn chưa nở. Con muốn mang bông hoa này tới cho ba, con muốn cảm ơn người vì luôn yêu thương chăm sóc bọn con." Giọng Taeho đều đều trong không trung, đứa nhỏ chính là hiểu chuyện, là trưởng thành trước tuổi.

Đã bao nhiêu lần thằng bé nhìn thấy cảnh một Min Yoongi cao cao tại thượng, ngồi trong góc phòng không ánh sáng, xung quanh chỉ là những chiếc vỏ rượu rỗng không ngừng gọi tên ba nhỏ. Hay một Kim Taehyung sáng nào vào bếp cũng luyên thuyên "Ba nhỏ tụi con trước kia rất thích sữa chuối...", "Ba nhỏ tụi con nấu ăn rất ngon","Ba nhỏ tụi con..." Cũng không thể để mặc Kim Namjoon vì muốn chuộc lỗi lầm mà sau khi đón bọn trẻ xong, dù trời mưa nắng thất thường cũng sẽ vòng qua biệt thự Jeon đứng đó một lúc.

Kim Taeho còn nhỏ, nhưng thằng bé cảm nhận được tình yêu của người lớn trong nhà, thằng bé là một đứa trẻ rất hiểu chuyện, không ít lần nhìn thấy Kim SeokJin ngồi khóc một mình trên bàn ăn, không ít lần bắt gặp Jung Hoseok đứng trên sông hàn thơ thẩn rồi mỗi câu chữ đều nhắc tới "Jeon Jungkook" hoặc "ba nhỏ của con" hay Park Jimin bình thường cười nói rất nhiều thế nhưng mỗi lần đụng tới Jeon Jungkook, hắn sẽ vô thức hiện lên vẻ mặt buồn rầu.

Bọn họ là những người bố của cậu nhóc, nhưng nhóc tì Jeon Taeho lại hiểu tình yêu của những bậc sinh thành này dành cho người nằm trong căn phòng kia nhiều như thế nào. Thằng bé hiểu chuyện, hiếu thuận và hòa hảo.

meine Liebe (allkook)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ