2. cẩm tú cầu

1.3K 128 26
                                    

Chàng hoàng tử cứ hướng về phía trước, mọi thương tổn đằng sau, kẻ bạc mệnh như em sẽ gánh chịu thay, chỉ cần đừng quên rằng đằng sau vẫn có một người lấp bóng chờ đợi hồi âm.

//cốc cốc//
"Mời vào" Min Yoongi một tay cầm hồ sơ, một tay dữ cốc cà phê vừa nhâm nhi vừa làm việc. Dáng vẻ ngạo nghễ của gã làm lòng em dịu lại một chút, người đàn ông này dù có chút lạnh nhạt nhưng sống với người ta lâu năm em mới biết gã là con người biết quan tâm và rất tỉ mẩn.

"Thưa Min tổng, tệp hồ sơ này tôi đã hoàn thành." Đưa tệp hồ sơ cho Min Yoongi kèm theo lời báo cáo, bọn họ xử sự với nhau ở công ty như việc một nhân viên cùng sếp tổng của mình. Tình cảm dù có sâu nặng đến đâu vẫn không được phép bày tỏ. Bởi, nguyên tắc là nguyên tắc.

"Sao giờ này em chưa về?" Gã hạ giọng hỏi han, đối với Min Yoongi, Jeon Jungkook không mang tiếng hận thù cũng chẳng có ác cảm gì với em. Jeon jungkook vốn dĩ luôn là Jeon Jungkook, cũng chỉ là con người bình thường làm việc và cần nghỉ ngơi.

"Vậy tại sao Min tổng lại đang còn ở đây? Chẳng phải giờ này anh nên chăn ấm nệm êm ở nhà hay sao?" Jungkook giở giọng trách móc. Việc điều hành một chuỗi công ty lớn là điều khó khăn, không tránh khỏi việc luôn tăng ca, về muộn, có những lần bọn hắn bỏ bữa, Jeon Jungkook vì sợ người thương của mình bị đau dạ dày, không quản nắng mưa một thân chạy lên công ty dù đó là ngày nghỉ của em. Bọn họ không những không hỏi han mà còn gạt phắt tấm lòng của em, duy chỉ có Mìn Yoongi và Kim SeokJin nhận nó.

Min Yoongi chỉ cười nhẹ rồi tiếp tục nhìn lên màn hình máy tính gõ một số tư liệu để tiếp tục hoàn thành công việc, Jeon Jungkook đứng bên cạnh dữ nguyên tư thế, muốn ngắm nhìn nhan sắc của Min Yoongi trong khoảng thời gian làm việc. Em lại trôi dạt vào bến bờ của quá khứ, cái lúc mà bọn họ gặp nhau, sự nhẹ nhàng của một mối tình vừa chớm nở.

Cái nắng của mùa hạ oi ả làm cậu học sinh chẳng thể kháng cự nổi, tạt vào một cửa hàng bán hoa để tránh nắng cũng như ngắm loài hoa kia nở rộ.

"Ông chủ lấy cho tôi bó kia." Cả hai người cùng chỉ vào một bó hoa cẩm tú cầu, vừa nói. Là sự trùng hợp hay sắp đặt của duyên số? Jeon Jungkook cùng Min Yoongi khó hiểu nhìn nhau. Kì lạ, rõ ràng em là người muốn bó hoa kia trước cơ mà. Mìn Yoongi thoạt đầu cũng vỡ ngỡ nhưng sau đó lại nhường bó hoa cho người phía bên kia. Đó là phép lịch sự mà gã luôn tôi luyện cho mình.

"Này anh trai, anh thích hoa cẩm tú cầu à?" Cầm trên tay bó hoa mình ưa thích, Jeon Jungkook hỏi gã với giọng điệu vui vẻ.

"Ừ" Min Yoongi cũng đáp lại một cách sáo rỗng, gã không phải là người nhiều chuyện, càng không thuộc tuýp người dễ kết giao nên chỉ ậm ừ cho qua.

"Vậy bây giờ, nể tình anh cho tôi bó hoa này, tôi tặng lại anh một bông xem như là công lao cho anh." Nở nụ cười lộ ra hai chiếc răng thỏ xinh xắn, kết hợp với những vệt nắng sáng len lỏi qua cửa kính, dù không xuất sắc nhưng cảnh tượng đó cũng đủ để một người nghệ sĩ có thể viết lên trang thơ, một người họa sĩ có thể vẽ lên một bức chân dung tuyệt đẹp.

"Này nhóc, tôi 18 rồi đấy, không phải là con nít đâu mà dụ dỗ." Đeo tai nghe lên, Min Yoongi ngoảnh mặt đi, dù sao việc hắn cần bông hoa đó cũng chẳng cần thiết, huống hồ còn chưa biết lòng dạ của người kia như thế nào. Đứng trước loại người như thế này, nên đề phòng.

meine Liebe (allkook)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ