35. Tâm tựa nước

692 65 14
                                    


 "Tâm tựa nước.

   Máu chẳng lưu thông."

 Sau lần hù dọa đó của Kim Namjoon, Jeon Jungkook không dám nghĩ tới viến cảnh chết chóc thêm một lần nào nữa. Nhưng những giấc mơ kia vẫn luôn bám víu lấy em, không cho em một cảm giác thoải mái. Chúng nó giống như kí sinh luôn tồn tại trong tâm trí thẫn thờ của Jeon Jungkook.

*Choang*

Ly thủy tinh rơi xuống sàn tạo nên âm thanh chói tai. Jeon Jungkook mãi nghĩ về giấc mộng đêm qua mà vô tình làm ly thủy tinh rơi xuống. Không hiểu bằng một thế lực nào đó, tất cả bọn họ - Kim Namjoon, SeokJin, Taehyung, Min Yoongi, Jung Hoseok cùng Park Jimin hốt hoảng chạy xuống. Trên mặt một đám đực rựa chứa đầy nỗi lo lắng với em.

"Mọi người xuống đây làm gì?" Nhìn thấy các tổng tài cao cao tại thượng đầu bù tóc rối, người ngáp ngắn ngáp dài. Người vừa đi làm về chưa kịp thay đồ, nửa đêm lại vác tấm thân mệt nhoài xuống nhà để xem tình hình của em. Jeon Jungkook buộc phải cật lực nhịn cười.

"Jungkook, nửa đêm rồi em đừng có làm loạn muốn đăng xuất khỏi thế giới nhé." Kim Namjoon đang ngái ngủ tiến lại ôm em từ đằng sau, đoạn rồi hắn tựa đầu vào vai em rồi tham lam hít hà mùi sữa tắm trên cổ em.

"Uống rồi đi lên nhà đi. Mọi người cũng lên ngủ đi, để tôi dọn cho." Min Yoongi bật điện lên, Kim Taehyung rót lại cốc nước khác cho em uống còn Park Jimin ngỏ ý muốn dọn đống thủy tinh phía dưới chân của em. Những mảnh thủy tinh đã vỡ dù dùng keo cũng chẳng thể hàn gắn lại được tựa như một tình yêu của người cầm nó, bất giác đâm đầu vào để sửa chữa những mảnh thủy tinh ấy chỉ rước họa vào thân mình... Nhưng vì một lần Jeon Jungkook ngoảnh lại, bọn họ cam tâm tình nguyện làm như thế.

"Tại sao lại khổ sở như vậy?" Jeon Jungkook thất thần hỏi. Em không hiểu tại sao bọn họ không sống cùng một người vợ đảm đang... là con gái, bọn họ sẽ có thêm con cái trong nhà, bọn họ sẽ được người vợ nhỏ bé ấy trao cho những tình cảm chân thực nhất. Nhưng họ lại không chọn một cuộc sống tốt đẹp như thế, bọn họ chọn em. Vậy, tại sao lại chọn em? tại sao lại không bỏ em đi? Kí vào đơn ly hôn? Cũng không tệ mà?

"Jungkook, đủ rồi. Em thực sự muốn rời xa khỏi chúng tôi?" Jung Hoseok - Người từ nãy tới giờ luôn thất thần nhìn đống vỡ vụn ở dưới đất mà không kìm được lòng chua xót. Tại sao vậy? tại sao cứ dồn bọn họ tới đường cùng? Tại sao lại không tha thứ mà dằn vặt nhau nhiều như thế?

Tâm can của một đứa trẻ bị bỏ đói sẽ chẳng bao giờ lành lại một cách bình thường. Bọn họ nếu không nhặt nhạnh những mảnh thủy tinh ấy thì tự giác, chúng sẽ xuyên thẳng vào tim họ, làm trái tim đang rỉ máu càng thêm đau...

"Jung Hoseok, mày đang nói gì vậy hả?!" Min Yoongi lúc này nổi điên lên, không thể bình tâm đứng đó nhìn em thẫn thờ. Hắn biết ý định của Hoseok, hắn biết thằng nhãi ấy sẽ gạt em ra khỏi cuộc đời của bọn họ một lần nữa như các trước đây em từng rời xa bọn họ. Không thể chấp nhận, thực chẳng chấp nhận nổi... Thằng nhãi ranh đó không biết cả bọn đã phải nhốn nhào đi tìm em mọi nẻo đường tới nhường nào, trái tim của những gã khờ nãy vẫn chưa được chữa lành. Vậy mà... Vậy mà... Jung Hoseok lại tính làm cái chuyện điên rồ hết sức quái quỷ kia. Không đấm không được!

meine Liebe (allkook)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ