26. Chạm mặt

1K 103 41
                                    

"Ngày em về nắng phảng phất nơi anh

Ngày thấy em lại như một kẻ khờ si tình

Một chữ kí kì thực em chẳng nhớ

Nhớ về anh người vẫn chờ đợi em."

_____________________________________

Jeon JungKook ở đó, cùng Somi và Hammy chọn nhẫn cưới, ánh mắt của em nguội lạnh nhìn những cặp nhẫn cưới được điêu khắc một cách kĩ xảo dưới mặt kính trong suốt. Vô thức, em nhớ về những con người trong mộng, những kẻ hành hạ em từng ngày.

Rốt cuộc bọn họ là ai cơ chứ?

"Anh hai, anh hai, anh hai, Jeon Jungkook!" Somi vừa nhìn cặp nhẫn cưới mỏng bằng vàng bên dưới vừa lay lay cánh tay của em nhưng Jungkook vẫn không nghe thấy. Em cứ thẫn thờ một hồi lâu nên con bé liền gọi cả họ lẫn tên Jeon Jungkook.

"À... Hả?" Jungkook giờ đây mới hoàn hồn lại, đắm chìm trong thế giới riêng làm em chẳng để ý tới bất kì một ai xung quanh mình.

"Anh làm gì mà em gọi từ nãy tới giờ không được vậy? Cặp nhẫn cưới này có được không?" Somi đưa cặp nhẫn cưới bằng vàng được đính thêm một viên kim cương sáng chóa ra trước mặt Jungkook.

"Rất đẹp." Jeon Jungkook cười nhẹ, cặp nhẫn cưới này... phải nói rất ấn tượng với em. Jungkook lại nghĩ, ngón áp út của em sẽ ra sao khi em đeo nhẫn cưới nhỉ? Ắt hẳn nó sẽ rất sáng chói... Ấy thế mà, em chẳng nghĩ về James hay bất kì một ai khác, trong tâm trí em lại ẩn ẩn hiện hiện những kẻ lạ mặt.

"Đó, em đã bảo rồi mà. Cô gói cho tôi hộp nhẫn cưới này, hết bao nhiêu tiền tôi trả." Somi cười cười rồi đưa nhẫn cưới lên nói với cô nhân viên.

Bọn họ nhanh chóng thanh toán rồi bước ra khỏi cửa tiệm.

"À, Hammy đâu? Sao không thấy chị ấy?" Jungkook giờ mới ngơ ngác để ý tới cô rể của họ Jeon. Thực tình, công việc của bác sĩ không mấy thảnh thơi, Hammy thường xuyên phải trực ca, thường là ca sáng nhưng cô đã ngỏ ý với chủ nhiệm chuyển từ ca sáng sang ca tối để cố gắng sắp xếp tiệc cưới cho cả hai.

"Anh giờ mới để ý hả? Chị ấy đang trực ca đêm ở bệnh viện á." Somi đi bên cạnh cười cười. Con bé yêu Hammy, phải nói yêu rất nhiều, dù tính chất công việc của Hammy luôn bận rộn bên bàn mổ nhưng con bé vẫn luôn chờ đợi người kia, vẫn luôn mong muốn cả hai người trọn vẹn ở lễ đường. Mắt con bé trở nên long lanh, lấp lánh khi nhắc tới Hammy.

"Hành nghề bác sĩ rõ khổ." Jungkook cũng cười cười mà thương thay cho cô rể lẫn cô em của mình. Bọn họ mà cưới nhau về cũng chẳng có thời gian bên nhau...

"Không sao đâu, em quen rồi." Somi mỉm cười...

"Được, bây giờ anh sẽ mời em đi ăn, muốn ăn thứ gì thì cứ nói. Anh bao." Jungkook ôn nhu xoa đầu cô em gái của mình rồi nói.

"Chúng ta đi ăn teokbokki đi, em thèm quá à ~" Con bé vừa làm nũng, vừa dựa vào tay em rồi cười nói.

"Được được, chúng ta đi." Jungkook vui vẻ dẫn em gái đi ăn với mình.

Tới một quán ăn nhỏ gần đó, bọn họ lựa cho mình một bàn trống rồi ngồi vào.

"Cho tôi hai phần teokbokki." Jungkook vừa vào đã gọi món, giọng nói có chút ngượng ngùng vì lâu rồi chưa dùng tiếng mẹ đẻ.

meine Liebe (allkook)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ