24 - Anh vợ, Kim Namjoon

2.2K 140 6
                                    




" Ắt xì "

Park Jimin trùm chăn ngồi trên giường, cái mũi đỏ ửng đang bị bịt bằng giấy. Cậu đã ngồi thế này nửa giờ đồng hồ rồi. Jeon Jungkook ra ngoài mua thuốc ban nãy, dặn cậu ở nhà không được chạy lung tung. Jimin là một người ngoan ngoãn, cho nên nghe lời hắn, cậu ngồi yên ở trên giường, nghiêng qua ngả lại cuối cùng ngã cái xuống nệm mềm.

Để Jimin uống thuốc, Jungkook thở dài, liên tục nhìn đồng hồ. Quá trễ rồi, liệu bây giờ hắn đến công ty còn kịp hay không. Nhưng bạn đời của hắn lại đang bị bệnh nằm ở đây, không thể đi được. Jimin lúc tờ mờ sáng tự dưng phát sốt, người nóng hầm hập mà cứ kêu lạnh. Hai mũi cậu tắc nghẹt, chỉ có thể thở bằng miệng. Cậu khép hờ mắt, đầu óc cứ ong ong, còn nhìn thấy tận hai Jungkook cơ.

" Ai bảo nửa đêm nửa hôm chui ra mở tủ lạnh rồi ngủ quên ở đó làm cái gì "

Jeon Jungkook tức giận phàn nàn. Gần 1 giờ sáng, hắn giật mình thức giấc, không tìm thấy bạn đời đâu. Cuống cuồng đi tìm lại phát hiện cậu đang ngủ dưới sàn, chiếc tủ lạnh hai cánh bên cạnh thì mở toang, hơi lạnh từ ngăn mát và ngăn đá đồng loạt thổi vào người đang ngủ say.

Rồi kết cục là sốt thành một tên ngốc luôn rồi. Dùng hết lời dỗ dành Jungkook mới chịu chạy vội đến công ty. Park Jimin nằm ở nhà lăn qua lăn lại trên giường. Mặc kệ vẫn đang sốt cao, cậu vén chăn đứng dậy, đi tới tủ quần áo, chọn một bộ đồ thật đẹp. Không phải lúc ốm chỉ cần đi ăn thật ngon sẽ hết hay sao.

Người bị sốt đi nhanh đôi sneakers, lao ra ngoài, bắt một chiếc Tax, đi tới mấy quán ăn ngon lần trước. Gió lạnh ngày chập đông khiến cái mũi đang nghẹt thở lại càng thêm đỏ, cứ sụt sịt suốt thôi. Dạo chơi lung tung quanh phố, ăn được một đống đồ ngon, Jimin lại chui vào trung tâm thiếu thi, trả tiền bao nguyên ngày chỉ để vào nằm trong nhà bóng rộng bằng một cái hồ bơi, vừa nằm vừa ăn bánh cá.

Không may lại ngủ quên mất.

Nhân viên tới đánh thức cậu đã là 7 giờ tối, trung tâm đã đến giờ đóng cửa rồi. Người cậu cơ hồ còn nóng hơn ban sáng. Hai mắt thì không tài nào mở ra nổi, cổ họng khô khốc. Khó chịu đến ứa nước mắt.

Jimin mất tích, Jungkook gọi cho Hoseok và Yoongi, nhờ cả sự trợ giúp từ Chris tăng thêm lượng người tìm kiếm. Jung Hoseok lại gọi cho Kim Namjoon lần thứ hai, hỏi xem anh đã tìm thấy Jimin hay chưa..

" Jimin? Rồi, đang khóc ở đây. Thằng nhóc đó sốt cao quá "

Câu trả lời khiến cả khối người thở phào nhẹ nhõm. Chính Namjoon cũng yên tâm hơn phần nào khi trước đó Hoseok cũng gọi điện tìm Jimin. Chẳng biết thằng bé có chuyện gì mà lại ngồi khóc bù lu bù loa trước cửa. Kim Seokjin hiện tại đang dùng khăn ướt để giảm nhiệt độ mà vẫn sốt cao, không chừng phải tới bệnh viện một chuyến.

" Anh "

Jimin thút thít làm cho người anh hơn 7 tuổi nhớ lại quá khứ, khi mà cậu mới chỉ 4 tuổi, còn bé tí.

------

Park Jimin và Kim Namjoon từng ở chung một mô hình nhà cứu trợ. Nhớ khi đó cậu còn là một đứa nhỏ bé xíu, chân tay gầy như que củi, suốt ngày chỉ biết im lặng. Bị bắt nạt, bị đói, bị ốm cũng không thèm mở miệng nói với ai. Đến lúc các mẹ phát hiện ra thằng nhóc đầy vết thương nằm trong bụi rậm sau vườn thì nó gần như đã tắt thở.

[ jjk-pjm ] ChérieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ