04.

1.8K 188 15
                                    

* Rầm*

" Bên kia là chuyện gì vậy?"

" Có chuyện gì thế?"

Chiếc xe mất thắng lao thẳng vào rào chắn của đường cao tốc. Cũng may trước mui xe có trang bị bao hơi chống va chạm nên người trong xe có lẽ cũng không bị thương nặng lắm.

Jeon Mira run rẩy buông vô lăng, thở từng hơi gấp gáp khó nhọc. Xém chút nữa thôi thì đã không còn mạng rồi, vậy mà cái bao hơi chống va chạm kia không biết từ đâu xuất hiện cứu ả ta một mạng.

Jeon Mira mở cửa xe lảo đảo bước xuống, một số người dân xung quanh chạy tới muốn giúp đỡ nhưng lại bị ả hất sang một bên. Đôi chân xiên vẹo do hoảng sợ và cảm giác đau đớn vì vết thương khiến ả đi lại hơi khó khăn.

Jeon Mira bước từng bước khó nhọc đi tới phía mui xe đã va chạm với rào chắn. Vung tay xé nát bóng hơi chống va chạm, móng tay ả sắt nhọn cào rách nó. Một tờ giấy từ bên trong rơi ra, ả nhặt nó lên, sự sững sờ cùng phẫn nộ hiện rõ trên gương mặt.

" Em sẽ không để chị chết đâu, đừng lo nhé."

Nhìn dòng chữ trước mắt, khiến ả như phát điên mà thét lớn.

" Jeon Jungkook!"

Ả ta tức điên quát lớn đồng thời xé nát tờ giấy kia. Jeon Jungkook đúng là cái gai sắt nhọn, làm gì cũng khiến người khác phải bất an căm phẫn.

Đúng như lời ông nội đã từng nói, đứa con khắc cha khắc mẹ, khắc anh chị em.

____________

Jeon Jungkook ngồi trong phòng làm việc suy đoán thời gian hiện tại thì có lẽ Jeon Mira cũng đã nhìn thấy được dòng thư cậu gửi đến rồi nhỉ.

Sao lại không gọi một cuộc nào tới cả, không phải là giận rồi à. Bóng hơi chống va chạm cậu mua cho chị gái của mình cũng là loại cao cấp, vậy mà còn không vui sao.

Jeon Jungkook nghĩ đến đây thôi thì đã không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Lọ hoa mẫu đơn khô héo xám xịt vẫn được đặt ở bàn trà ngoài ban công. Jungkook lấy điện thoại mình ra đưa lên chụp một tấm ảnh của lọ hoa gửi cho Jeon Mira.

" Quà của em thú vị hơn quà của chị mà."

Jeon Mira đương nhiên nhận được tin nhắn, nhưng khác với Jeon Dangi. Ả ta có đầu óc hơn, thay thì cứ nhảy cẩn lên gọi điện quát mắng Jeon Jungkook một cách ồn ào và ngu ngốc. Cứ ở yên đó án binh bất động, để cậu tự cảm thấy chán thì sẽ bỏ ả qua một bên mà thôi.

Nhưng đương nhiên, Jeon Jungkook chỉ chán khi sự việc xảy ra nhiều lần mà thôi. Và Jeon Mira, cũng chỉ mới hốt hoảng có một lần. Ngày yên bình, chắc là còn xa lắm.

" Chị nghĩ rằng tôi sẽ tha cho chị sao? Nếu muốn, cũng phải tới khi chị gào khóc trong đau đớn đã."

Jungkook bật cười, gương mặt thỏa mãn nhìn ngắm đôi mắt màu xanh biếc lạnh lẽo của mình trong gương.

" Cho đến khi, đôi mắt của chị đỏ đục màu máu."

_______________

Kim Taehyung tháo miếng băng cá nhân trên mặt mình xuống. Vết rách không đáng là gì, nhưng vì ở nơi khóe miệng nên ít nhiều cũng có ảnh hưởng tới việc hát của hắn.

Mập Mờ   [Taekook]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ