Chương 11: Đằng Sau Cậu Đấy
"Trùng hợp quá, chuyện tôi muốn nói cũng là chuyện đó. Bạn của em, có phải là Mikage Reo, cùng với Kuroichi Aoi?"
Isagi nheo mắt, chậm rãi nghi ngờ lẩm bẩm: "Sao thầy biết, em có nói là ai đâu?"
Sae trầm ổn mỉm cười, khóe miệng nhếch lên một vòng cung nhỏ, cùng với khuôn mặt mỹ lệ và cặp mắt xanh xếch lên nhìn qua hết sức nguy hiểm.
Cậu theo thói quen bước lùi lại về sau.
"Không có chuyện gì, em đừng lo lắng. Chỉ là tôi có cài định vị vào giày của mấy đứa học sinh đứa nào thiếu tôi đều biết rõ. Tính hiệu của hai đứa nó biến mất rồi, chắc là đã lọt vào vùng không gian kép của con yêu nào đó rồi."
Isagi chưa đợi nghe xong đã bày ra bộ mặt thối hoắc nhìn chằm chằm anh ta, cước bộ không nhịn được mà thối lui ra xa, đến khi lưng chạm đến tường mới thôi.
Nhìn ra bộ dạng khinh thường sợ hãi như nhìn kẻ biến thái tring mắt cậu, Itoshi Sae nhè nhẹ đáp lời: "Em yên tâm, em khác bọn họ. Không chỉ một, tôi cài tận bốn cái lên người em lận."
Sae nhe răng cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.
"Đòe mòe!" Mặc kệ lời nói của đối phương là thật hay giả, cậu trước tiên cứ theo thói quen chửi người trước rồi tính sau: "Cũng chưa biết người bị gài bốn cái định vị ấy là em hay là Itoshi Rin yêu dấu của thầy nữa đây."
"À, chỉ có một thằng em trai thì đương nhiên phải bảo vệ nó cho thật tốt rồi." Sae đưa tay nâng chiếc kính không gọng lên: "Nhưng mà, đối với nó, bốn cái là không đủ."
Khuôn mặt Isagi vẫn bình thản đạm mạc như trước, không lộ ra bộ dạng thất thố nào nữa: "Ừ, thế thì trông em trai cho tốt vào."
Isagi học mãi thành quen, ở "những khiếp trước" nơi mà không có Itoshi Rin. Sự cố chấp của Sae đối với những kẻ có gương mặt tương tự cậu ta gần như đã trở thành một chấp niệm không thể rời bỏ. Cũng không ít lần cậu nến trải qua sự điên cuồng trong mắt người đó rồi.
Thấy biểu tình của cậu vẫn nhàn nhạt như trước, Sae tặc lưỡi tỏ vẻ nhàm chán. Nói lại: "Chuyện đó là đùa thôi, tôi không có theo dõi em đâu. Em có thể yên tâm."
"Đừng nói đến vấn đề đó nữa." Isagi từ chối tiếp tục đoạn hội thoại gây ám ảnh quá khứ này mà tập trung vào vấn đề chính: "Tín hiệu lần cuối của hai người kia là ở đâu?"
"Ở đây nè."
Isagi: "..." mọe, nói như không nói.
Giếng biến mất, người cũng biến mất. Cậu lúc này chỉ đang thắc mắc một điều, chẳng biết Nagi Seishiro và con quỷ ma kia có đi cùng bọn họ không thôi.
Yêu lực của con hồ ly kia mạnh như thế, không thể nào có thể bị con lệ quỷ kia lừa vào tròng như vậy được.
"Còn 5 phút nữa là vào lớp." Isagi nhìn đồng hồ, nói: "Em vào lớp trước đây, thầy nếu không có tiết thì lo cho xong vụ này đi nha. Cảm ơn thầy trước."
"Bạn thân bị bắt đi mà không quan tâm, còn có tâm trạng học hành sao?"
"So với không có manh mối rồi đi lo toang vô ích..." Isagi dừng bước chân, gió nhè nhẹ nổi lên, thổi nhẹ mái tóc màu đêm của cậu: "... thì em sợ bị thầy dạy Toán cắt tiết heo hơn."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Blue Lock| All Isagi] Nhân Vật Phụ Cũng Muốn Sống Sót.
FanfictionVở kịch đã được định sẵn từ trước, chỉ còn thiếu diễn viên lên sàn. Nhưng nhân vật chính không nguyện ý làm theo những gì đã sắp đặt, vậy thì chỉ có thể bị thế giới đào thải. Vì trên đời này không thiếu những kẻ như em. Phật đến theo Phật, Ma đến ng...