Tsukasa tưởng rằng mình đã có thể yêu đương một cách nhẹ nhõm.
Khi cả trụ sở chỉ có mình cô là con gái ở phòng điều tra, đã vậy còn là một nữ sinh xuất sắc hồi còn ở học viện. Với hai chiếc răng khểnh cùng gương mặt nghiêm túc đến mức xinh đẹp khi thực hiện nhiệm vụ. Chẳng có một gã đàn ông nào là không bị hớp hồn, kể cả những tên tội phạm.
Thậm chí là cả những đồng nghiệp nữ khác ở trụ sở.
Họ không ghen tị, họ ngưỡng mộ. Thay vì ngưỡng mộ một cặp đôi như Keiichiro và Tsukasa, thì họ chỉ thích một mình cô cảnh sát của phòng điều tra ấy.
Tsukasa trong mắt họ luôn xuất sắc hơn Keii, tài giỏi hơn Keii, thông minh hơn Keii.
Đối với họ, Tsukasa một là không kết hôn, hai là phải kết hôn với một người trưởng thành, nam tính, rộng lượng, lắm tiền nhiều của, chứ không thể nào là một tên máu liều nhiều hơn máu não như Keiichiro được.
Và tất nhiên, mấy lời bàn tàn ấy cũng chẳng thể gói ghém cho kĩ, chẳng mấy chốc đã chuyền tới tai của Tsukasa, và không hiểu sao người lắm lời nhất ở đây lại là Sakuya chứ không phải là cô – trung tâm của sự chú ý.
Thực lòng thì cô cũng không phản đối gì về chuyện mọi người có lời ra ý vào với mình, cùng lắm là khi đối diện với cái miệng hoạt động hết công suất của Sakuya thì tặng cho cậu ta vài cú đấm là xong chuyện.
Thế nhưng bằng một cách thần kì nào đó, Keiichiro lại mang mấy lời bàn tán về vấn đề kết hôn của cô nói lại với bạn trai của cô, Yano Kairi.
Cho tới lúc này thì rắc rối mới bắt đầu.
Nói một chút về mối quan hệ giữa kẻ bị truy nã và nàng cảnh sát quốc tế, thì nó cũng là cả một chặng đường dài.
Cô yêu một tên tội phạm vẫn còn đang bị truy nã. Bao che cho cậu ở trong chính căn hộ của mình, và tất nhiên chỉ có Sakuya và Keiichiro biết được điều này.
Tsukasa biết rằng việc yêu một tên tội phạm và bao che cho hắn là một tội ác, thậm chí bị coi là đồng phạm. Nhưng lâu dần, mối quan hệ giữa họ không còn mâu thuẫn như trước, thay vào đó là một tình yêu chân chính và khăng khít.
Cho tới khi lệnh truy nã Kairi được hủy bỏ, mọi thứ mới bắt đầu dễ dàng hơn trước.
Kairi ấy mà, ban đầu còn mạnh miệng lắm, vẫn còn cứng đầu cứng cổ bảo rằng mình không thèm yêu cái bà chị cảnh sát vừa điềm đạm vừa cứng ngắc ấy, vậy mà giờ mê người ta như điếu đổ, còn phải ăn vạ đòi hôn một cái trước khi người ta đi làm.
Tsukasa mỗi ngày khi đi làm về, sẽ có một cậu chàng tóc mây bồng bềnh ngồi chờ trước cửa, trên người còn mặc chiếc tạp dề hình con mèo màu vàng, dang hai tay muốn ôm ôm và nói "mừng chị về nhà".
Chỉ có như vậy thôi mà có thể khiến những mệt mỏi, áp lực công việc đổ dồn lên tan biến hết.
Đặc biệt là khi ôm ghì lấy người mình yêu, dụi dụi vào đấy và có thể khóc vì hạnh phúc ngay tắp lự.
Thế nhưng kể từ ngày mấy lời bàn tàn về Tsukasa nhờ tên lắm chuyện nào đó mà đến tai cậu, thì tình cảm của cả hai dạo này lạnh nhạt hẳn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Super sentai fanfiction
FanfictionChiếc fanfic đầu tay dành riêng cho những otp trong lòng tôi. Xin hãy đón đọc và tiếp nhận bộ truyện một cách tích cực. Lưu ý: Không reup khi chưa có sự cho phép ‼️ xin cảm ơn!