11

1.2K 101 18
                                    

một cảm giác nhẹ bẫng như bay bổng trên mây, cả cơ thể tôi cảm thấy như mớ bông gòn nhẹ nhàng. đầu óc mơ hồ lạc trong một thế giới khác.

ở đây, có khung cảnh thơ mộng, một hồ nước lớn, tôi đứng ở chính giữa cây cầu bắc qua phía bên kia, có một người đàn ông đang tiến lại gần. người này dáng người cân đối, mái tóc rẽ ngôi ba bảy được vuốt gọn ra sau, từ xa đã cảm thấy vô cùng điển trai, và rồi khi khoảng cách không còn nhiều, tôi có thể nhìn rõ từng điểm trên mặt anh ta, mắt to tròn long lanh, chiếc mũi cao và đôi môi đó. tôi không thể nào nói rằng không biết người này, người đó, người mà có vẻ tôi đã gần như trông chờ những ngày qua mà không có lý do gì cả, jungkook. với bộ vest xám gọn gàng, anh tiến lại chỗ tôi, khóe môi tỏ ra ý cười, một tay nâng cằm tôi lên, anh ấy nhắm mắt, tôi biết sắp tới sẽ diễn ra cái gì, tôi sẽ ngay lập tức đẩy ra nếu như đây là hiện thực, nhưng đây là mơ, phải chứ ? có vẻ tôi đã nghĩ đến điều này quá nhiều từ cái đêm hôm đó, cho nên đến khi ngủ cũng xuất hiện nó ngay ở đây.

- hôn là được chứ gì...

tôi nói trong cơn mơ màng ?

tôi ôm lấy khuôn mặt đó, nhắm tịt mắt hôn lên môi anh. khi tôi vừa chạm tới, tôi liền muốn thu người lại, và người nọ như biết được điều đó, anh giữ lấy sau đầu tôi, kéo dài thời gian cho cuộc chạm trán này.

- jung..ngộp..

tôi có thể tưởng tượng ra vẻ mặt đỏ bừng của mình, bờ ngực thở lấy phập phồng hít lấy mớ không khí len lỏi, chẳng đợi quá lâu, người kia lại tiếp tục kéo tôi vào một nụ hôn khác, một nụ hôn mãnh liệt hơn cái ban đầu, chiếc lưỡi nhỏ len lỏi vào khoang miệng, cảm giác lạ lẫm vô cùng. dù trước đây, tôi từng có bạn trai, nhưng cả hai chỉ tới mức chạm môi, tôi chưa bao giờ dám đi xa hơn thế, có vẻ vì điều đó nên người cũ của tôi luôn cảm thấy tôi cứng nhắc và nhàm chán. và đây là lần đầu tiên, tôi trải nghiệm điều này, cảm nhận rất thật, tôi còn không biết liệu nó có phải là ảo ảnh nữa không. tôi bấu lên ngực jungkook để giữ thăng bằng, anh ấy ôm lấy eo tôi, thật chặt nhưng cũng thật nhẹ nhàng.

tôi cảm thấy buồng phổi mình sắp nổ tung, tôi cần phải tỉnh lại lúc này, cần uống một thứ gì đó mát lạnh để giải phóng. tôi cố gắng tự thức tỉnh mình, như vậy là đủ rồi, có hơi quá phận nếu jungkook mà biết tôi mơ về anh ta cùng tôi như vậy thì toi đời.

chậm rãi mở mắt, ánh đèn mờ ảo cùng trần nhà trắng toát đập vào mắt tôi. tôi phải mất mấy giây để hoàn hồn, men say chưa hẳn đi hết, nhưng cũng thanh tỉnh một chút. tôi sững sờ khi nghĩ đến thứ mình vừa tưởng tượng trong giây phút không tỉnh táo. ai lại có thể suy diễn được viễn cảnh tôi và jungkook cùng nhau một chỗ và trao nhau.... được rồi, tất cả là do áp lực thôi.

- tỉnh rồi sao ?

tôi giật mình, quay ngoắc xung quanh để tìm giọng nói trầm thấp, tôi chợt nhận ra bên cạnh mình chiếc giường đang lún xuống đôi chút.

• imagine | jungkook | - tình yêu ở sở cảnh sát •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ