51

732 55 4
                                    

vào thời điểm lời nói muốn thoát ra, không hiểu tại sao cổ họng tôi cứng ngắc. jungkook bỗng nở một nụ cười nhếch mép, tiến lại gần tai tôi thì thầm trước sự nháo nhào lồng theo tiếng mọi người hú hét dưới khán đài.

- này, tỉnh lại được rồi đấy.

tôi rùng mình mở mắt. phát hiện bản thân nằm gục trên bàn, bên cạnh còn có bác bảo vệ đang đi kiểm tra ca đêm thì phát hiện có người ngủ quên mất nên gọi tôi dậy. tôi chấn chỉnh bản thân mình lại. rồi lại nhìn đến cuốn lịch đặt trên bàn.

còn cả tháng mới tới sinh nhật tôi, chết thật, mình vậy mà lại mơ thấy giấc mộng như vậy. phải chăng dạo này do áp lực quá nhiều cho nên chính mình nhịn không được mà tưởng tượng đến đem nó vào cái sự ảo diệu gọi là mơ.

phòng làm việc của jungkook vẫn sáng đèn, bây giờ đã chín giờ hơn. tôi lại gần văn phòng, vẫn nghe tiếng trò chuyện. tôi gõ cửa, nghe âm thanh cho phép của anh ấy thì không nhanh không chậm vào trong. nữ đồng nghiệp quay qua nhìn tôi, tôi gật đầu chào hỏi. giờ này bọn họ vẫn còn bàn luận cái gì đó. nhìn vẻ mặt của cả hai, tôi đoán việc họ đang bàn luận mang tính chất khá nghiêm trọng.

- sao em còn chưa trở về nhà ?

- em, còn một ít tài liệu.

jungkook có vẻ bất ngờ với sự xuất hiện của tôi.

lúc bấy giờ, người kia lại nói tiếp.

- nhiệm vụ này, cậu phải tìm một người vợ giả để đi với cậu thì mới có thể tiếp cận được với đối tượng đó. phần danh tính, thành tựu trong giới thì bên bộ sẽ giúp đỡ cậu sắp xếp để không bị bại lộ. nếu thành công chuyến này, cậu có thể trở lại làm việc ở bộ rồi.

- tớ chờ quyết định của cậu. mau chóng suy nghĩ rồi báo lại cho tớ, chuyện này gấp lắm rồi.

nói rồi người kia quay lưng, gật đầu với tôi rồi rời đi. thoáng nghe, tôi cũng có thể tự mình mô tả sơ lược về nhiệm vụ của anh ấy. và hơn hết, nếu hoàn thành lần này, jungkook còn có cơ hội quay trở lại nơi làm việc ban đầu của mình.

nhưng điều gì khiến anh ấy đắn đo như thế ?

- sao anh lại không mau trả lời cho chị ấy biết câu trả lời của anh?

jungkook trầm tư ngồi đó.

- đừng lo về em, em biết đó là nhiệm vụ, anh có thể kết hợp với một đồng nghiệp nữ để vờ làm vợ mình. em không sao đâu, sẽ không nghĩ lung tung.

- làm vợ anh đi !

tôi có chút đứng hình, so với giấc mơ buổi xế chiều hôm nay, thì bây giờ tôi lại tiếp tục nhận được một câu cầu khiến. có chút không biết xử trí như thế nào.

tôi vờ cười.

- được thôi, em sẽ cùng anh đóng vai.

- việc này rất nguy hiểm, em chắc chứ ?

- làm tới cái ngành nghề này, em còn phải sợ nữa sao ? không phải em chỉ đóng vai thôi sao ?

jungkook không trả lời. chỉ thấy gõ lạch cạch lên bàn phím, sau đó nắm tay tôi ra khỏi văn phòng.

• imagine | jungkook | - tình yêu ở sở cảnh sát •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ