"Ôi trời, thật không ngờ các môn đồ Hoa Sơn cũng đang ở đây, đúng là trùng hợp."
Trường Nhất Tiếu vừa mỉm cười vừa bước về vị trí của Bạch Thiên, hắn lơ luôn Đường Quân Nhạc đang đứng gần đó, liếc mắt xuống cái đầu nho nhỏ đang run rẩy úp mặt vào vạt áo Bạch Thiên.
"Đứa nhỏ nào thế này" Trường Nhất Tiếu vươn tay muốn túm lấy Thanh Minh nhưng lại bị Bạch Thiên hất tay ra.
"Ngươi muốn làm gì?" Bạch Thiên lùi lại, ôm lấy Thanh Minh từ phía sau. Trường Nhất Tiếu ngơ ngác nhìn bàn tay bị hất ra của mình rồi bỗng nhiên bật cười.
Hắn ta cười, điệu cười lớn và tràn đầy nguy hiểm. Trong một khoảng khắc, tay trái hắn ta lao đến phía sau Bạch Thiên, tốc độ quá nhanh khiến Bạch Thiên không thể nào phản ứng kịp, đến khi nhận ra thì Trường Nhất Tiếu đã rụt tay lại.
Hắn ta hứng thú nhìn tiểu tử 9 phần giống ái nhân của hắn kia đang trừng mắt với mình, phủi phủi bàn tay bị Thanh Minh đánh ngược trở lại.
"Chà..." Trường Nhất Tiếu nhếch mắt nhìn tiểu Thanh Minh -"Mi là ai?"
Nếu đây mà là thân nhân của Hoa Sơn Thần Long thì ta sẽ đối thật tốt với nó, nhưng nếu là nhi tử...
Không, nếu chỉ là một nhi tử bình thường, sao lại có thể đánh bật lại ta, và ngay cả cái khí tức quen thuộc này cũng rất giống với hắn.
Trường Nhất Tiếu nhìn Thanh Minh, rồi lại nhìn sang xung quanh rồi cuối cùng là về trở lại Thanh Minh.
"Chẳng lẽ..." Trường Nhất Tiếu nheo mắt liếc sang Đường Quân Nhạc -"Đó là Hoa Sơn Thần Long?"
"Hắn trúng độc à?" Trường Nhất Tiếu nói ra suy đoán của bản thân, mặc dù loại độc khiến người khác quay ngược tuổi có vẻ không hợp lí cho lắm, nhưng đây là thứ duy nhất hắn có thể nghĩ đến rồi.
Thanh Minh khi nghe được suy đoán hoàn toàn chính xác của Trường Nhất Tiếu thì vẫn bình tĩnh mà giữ một bộ mặt thản nhiên. Đây chắc chắn chỉ là một lời suy đoán chưa có căn cứ thôi, nếu cứ giả ngơ thì tất cả đều sẽ ổn.
Ngay lúc Thanh Minh dự định lôi hết tiềm năng diễn xuất của mình ra, một tên ngu xuẩn không biết nhìn tình hình nào đó phát biểu.
"Sao... sao ngươi lại biết! Chẳng lẽ ngươi lại nghe lén chúng ta! Thanh Minh, phải làm gì bây giờ!"
Chiêu Kiệt à. Huynh ăn rồi báo ta quá.
Thanh Minh ngỡ ngàng nhìn Chiêu Kiệt đang làm lộ hết mọi chuyện ta, hai hàm răng nghiến chặt vào với nhau, đỉnh đầu bốc khói, hai mắt bắt đầu phát lửa, nhìn qua cứ như hắn sắp lao đến cắn chết Chiêu Kiệt rồi.
"Ha" Trường Nhất Tiếu mở lớn mắt, khóe miệng hắn nhếch lên cao, vui vẻ nhìn Thanh Minh. Thật không ngờ đúng là như thế, ái nhân của hắn lại biến thành một tiểu tử đáng yêu như thế này, ta đúng là may mắn mà.
Trường Nhất Tiếu bước lại gần Thanh Minh nhưng lại bị Bạch Thiên chặn lại một lần nữa. Trường Nhất Tiếu không để tâm đến, hắn ta nắm lấy vai Bạch Thiên rồi thì thầm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllThanhMinh] Cẩn thận, kẻo bể cái đầu bây giờ.
CasualeLí Tống Bạch: "Thanh Minh đạo trưởng, ta thích ngài! Chúng ta cùng trở thành đạo lữ nhé!" Thanh Minh: "Ngươi có tin ta đập nát cái đầu Tông Nam đó của ngươi ra không!" ---- Trường Nhất Tiếu: "Bổn quân rất thích ngươi, nhất là song tu cùng ngươi đấy...