Đông Vạn. . Đông Vạn sụp đổ rồi. Bên ngoài kia là biển lửa đau đớn, bên trong tẩm cung lại khá yên ắng, người đã biết nhưng không nói gì cả
" Kỳ "
" Hoành, mắt ta phũ màn sương mờ, ta không thấy rõ ngươi, ngươi lại gần ta một chút "
Hoành đau đớn giấu con dao sau lưng mình, dần bò tới chỗ y. Đôi mắt y là do hắn hại, mắt y đã không nhìn thấy gì trong thời gian dài rồi. Đôi khi y sẽ đeo một mảnh vải màu trắng, đôi khi lại không, vì y muốn thấy ánh mắt và thấy Hoành dù hắn chỉ là bóng sương mờ ảo
" Ngoài kia ồn ào thật. Hoành, tối nay bắt đầu hội thả hoa đăng đúng không? Ta muốn đi xem cùng ngươi "
Kỳ đưa tay lên, Hoành lập tức cúi đầu để y sờ mặt. Ngón tay lạnh lẽo của y run run phát họa lại gương mặt của hắn, rồi chạm rồi sờ, y mỉm cười khi cảm nhận được hơi ấm từ hắn
Hoành buông con dao trong tay, tiếng lộp cộp vang lên khiến Kỳ thắc mắc. Hắn đột ngột nắm tay y, dùng lực mạnh mẽ kéo y lại, một vòng tay lớn rắn chắc ôm y. Kỳ đặt tay lên người Hoành muốn đẩy hắn ra, hắn lại không muốn mà ôm y chặt hơn
" Hoành? "
" Xin lỗi, Kỳ "
A, ấm áp quá. Kỳ mỉm cười dụi dụi mặt vào người hắn. Bộ quần áo hắn đang mắc là hai năm trước chính tay em tặng hắn. Tại sao em biết ư? Do trên cánh tay trái, em có để lại một kí hiệu chạm qua là biết nhìn vào là thấy
Hoành đã phản bội Kỳ, phản bội Đông Vạn. Hắn mở đường cho quân địch tiến công khiến Đông Vạn trở tay không kịp, bốn phương bị vây quanh, các tướng mạnh của Đông Vạn dần sụp đổ và thua thiệt, bọn họ dần thu hẹp lại tiến đến thành trì nơi Kỳ đang ở với Hoành đây
" Hoành, ngươi đến giết ta? "
Hoành gật đầu, dao đã tuốt vỏ rồi và khi Kỳ chết Đông Vạn sẽ hoàn toàn thuộc về Thiên Trúc ta. Đó là thắng lợi lớn nhưng nhìn Kỳ thản nhiên chờ đợi cái chết như vậy Hoành không nỡ xuống tay
" Dạ sắp đến rồi, còn không mau ra tay y sẽ giết ngươi mất Hoành à "
Vòng tay đang ôm Kỳ đang siết chặt lại từng chút một. " Ta không nỡ "
" Không nỡ, vậy tại sao lại hại Đông Vạn? "
" Ta. . "
Kỳ mỉm cười, ngẩn nhìn Hoành rồi chồm tới hôn hắn. Thời gian bên cạnh nhau, Hoành xem Kỳ là con mồi theo dõi tìm hiểu thu thập thông tin, còn Kỳ lại xem Hoành như một vị tướng tốt mà đối đãi. Đến bây giờ y không hối hận khi xem Hoành là một người quan trọng trong hàng ngũ quân mạnh mẽ của Đông Vạn
" Hoành, đừng chần chừ nữa, xuống tay đi. Ta nguyện ý mà nên Dạ sẽ không báo thù đâu "
Hoành có một cảm giác rất kỳ lạ, tâm hắn muốn đem chiến thắng về cho Thiên Trúc nhưng lại không nỡ xuống tay. Lúc cầm con dao kia tim hắn đã rất đau, đầu cũng đau như búa bổ, bản thân hắn không biết bản thân mình muốn gì nữa
Hắn nâng cằm y, gương mặt y thật diễm lệ. Na nói hắn có hai sự lựa chọn, một là giết Kỳ hai mà mang Kỳ về, nhưng mang về không chỉ để đó mà bị xem là tội đồ để cấp dưới tùy ý chà đạp. Hắn không muốn
BẠN ĐANG ĐỌC
Allmikey - Trạm Dừng Chân Hardship
Fanfiction" Sano Manjirou như cành đỗ quyên vậy, vừa đẹp lại vừa độc " ----- ⚠OOC, OOC, OOC⚠ ⚠ Vui lòng không add truyện tôi vào danh sách đọc của nhà hàng xóm, hãy để nó nằm yên ở nhà Allmikey ⚠ Cre art: @K02_toman ( tw )