Vương Nhất Bác chậm rãi nghiêng đầu nhìn Tiêu Chiến, biểu cảm vẫn nhàn nhạt, cứ như vậy nhìn chằm chằm.
Tiêu Chiến dừng chân lại, trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ. Anh nhìn về phía Vương Nhất Bác, đôi mắt trừng lớn, giống như cảm thấy mình đang nghe nhầm.
Kéo dài như vậy không biết bao lâu, trong đại não của Tiêu Chiến trống rỗng, không biết nên mở miệng nói gì.
"À, là như vậy Chiến Chiến, thực ra trước đó chị và Nhất Bác quen nhau qua một buổi trình diễn thời trang ở nước ngoài. Cậu ấy cũng biết một chút liên quan đến trình diễn, mà vóc dáng của Nhất Bác rất thích hợp với bộ trang phục này."
Bộ trang phục này là một trong số ít bộ đồ Tiêu Chiến tự tay thiết kế. Chiếc áo khoác dệt len dài màu xám đậm, có cảm giác mềm mại, nhưng đường vân màu bạc trắng lại khiến chiếc áo trong rộng rãi như âu phục; nửa thân dưới là quần dài bằng bông vải sợi đay, áo trong màu đen phối với đường vân nhỏ màu xám nhạt, thắt thêm một chiếc cà vạt màu đen.
Loại trang phục bản dài thế này rất hiếm người có khả năng cân đồ, nhưng với gương mặt này của Vương Nhất Bác, cộng thêm dáng người cao gầy, dường như là dư sức để cân bộ đồ ấy.
"... Ngài..." Tiêu Chiến mở miệng lại ngậm miệng nhiều lần, rốt cuộc cũng vẫn là mở miệng.
Anh có chút không biết nên nói gì, lời này của Vương Nhất Bác là đang chủ động yêu cầu để hắn đi trình diễn? Không phải chứ, Vương Nhất Bác luôn luôn không thích lộ mặt trước đám đông thật sự sẽ nói như vậy sao?
Tần Dục Minh cười khẽ một tiếng, rất biết ý nói một câu: "Tiffany, cô dẫn tôi đi xem trang phục tối nay của tôi đi, tôi còn phải chuẩn bị nữa."
Tiffany lập tức biết ý, đi theo Tần Dục Minh chuẩn bị ra ngoài, lúc này Vương Nhất Bác mới đặt chân xuống.
Đợi tiếng đóng cửa vang lên, Tiêu Chiến mới nói: "Vương tổng, ý của ngài là?"
Vương Nhất Bác đột nhiên nheo hai mắt: "Xem em này, em cần tôi hỗ trợ không?"
Tiêu Chiến nhướn mày, cũng chỉ cảm thấy giọng điệu này thiếu điều muốn nói thẳng ra là muốn anh nhờ hắn, cũng cảm thấy có chút buồn cười, không biết lấy lá gan từ đâu tới mà anh lại hỏi ngược lại Vương Nhất Bác: "Vương tổng, sao ngài lại cho rằng em nhất định sẽ nhờ ngài vậy?"
Vương Nhất Bác nhíu mày, đột nhiên cũng cười một tiếng: "Với cái tính cầu sự hoàn mỹ của em, tôi biết em sẽ không chấp nhận những model không thích hợp với bộ trang phục kia."
Hắn bước tới gần Tiêu Chiến, hai tay chống bên cạnh bàn, trực tiếp nhốt Tiêu Chiến ở giữa, tiến sát lại,
"Còn tự cho mình là giỏi sao?"
Giọng điệu này khiến Tiêu Chiến có chút hoảng hốt, anh sửng sốt mấy giây, ngoại trừ thỉnh thoảng có một vài thời điểm thân mật trên giường ra, anh hiếm khi nghe được Vương Nhất Bác dùng giọng nói này để nói chuyện với mình. Giống như dỗ dành, nhưng lại mang theo chút ý tứ không cho phép cự tuyệt.
"Vậy... buổi tối hôm nay... xin nhờ ngài giúp đỡ, được chứ?" Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy bị áp bách, trong lòng có chút không cam lòng, có một vài người trời sinh đã khiến cho người khác cảm nhận được bá khí tuyệt đối không thể kháng cự.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX | EDIT] Thâm Nhập Tiềm Xuất
FanfictionTên fic: Thâm Nhập Tiềm Xuất Tác giả: 贰拾伍 Editor: _didiler Tra nam bên ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp kim chủ Bo x Trà xanh ngoan cường minh tinh Tán Art: 狐狸大王a Bản dịch đã được sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.