____
- "Hanbin à! Nay anh lại đi làm nữa sao? Ở nhà chơi với em đi mà."- Taerae từ sáng giờ cứ đu đu bám bám dính chặt lấy em không thừa một giây một phút nào.
- "Bỏ anh ra cho anh đi làm nào, Taerae."- Hanbin xoa xoa mái đầu của cậu út, thực ra anh cũng muốn nghỉ ngơi ở nhà một chút lắm nhưng không ai đời mới làm được một tuần mà đã xin nghỉ tới nghỉ lui, em sẽ gây ấn tượng xấu với đồng nghiệp mất. Đang loay hoay với Taerae thì một bàn tay trắng trẻo đến nhéo lấy cái tai của Taerae mà kéo ra khiến cậu em ăn đau mà buông tay khỏi người Hanbin.
- " Cái thằng nhóc này đi ra coi để anh Hanbin còn đi làm chứ."- Cậu trai trắng trẻo không ai khác chính là Hyuk- chàng trai hắc hóa theo thời gian. Không phải cậu muốn cho Hanbin đi làm đâu nhưng nhìn mãi thằng nhóc Taerae cứ bám lấy anh suốt khiến cậu thật khó chịu, không ra cái thể thống gì cả.
Taerae vừa ăn đau vừa bị tuột mất anh Hanbin khiến nó vô cùng cáu kỉnh, ánh mắt lườm cho người anh họ một cái. Hai anh em cứ nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương vậy. [Anh là đang muốn gây sự với em?], [Ừ?], [Đừng có mà ừ?], [Ừ?]... Trong căn nhà "nhỏ" lóe lên một luồng sát khi đấy khó hiểu, khí đen tỏa xung quanh hai người con trai đang đấu mắt kia tưởng chừng như họ sắp đánh nhau đến nơi rồi thì hai tiếng "cốp" vang lên đầy uy lực.
- ”Chuyện gì vậy chứ?”- Hyuk cau có nhìn người vừa cầm cái chảo mà đập cho cậu một trận đau điếng là ai. Còn ai vào đây ngoài Ahn Hyeongseop chứ. Nhưng cái quái gì đây? Hyeongseop là đang mặc cảnh phục ư? Cậu có hoa mắt không, hắn lại dở cái trò khùng khùng điên điên gì đây, hắn ta lại định đẩy công ty cho ai đây. Trong lòng Hyuk nổi lên đầy bão tố, đừng nói mấy cái công việc trong công ty của hắn sẽ đẩy sang cho cậu. Và Hyuk đây phải còng lưng ra làm những công việc của Hyeongseop, sẽ không còn đươc gặp bảo bối của cậu thường xuyên nữa. Không thể như thế được.
Hyuk như gục ngã, ở nơi tận cùng đau đớn.
- ”Đi làm đây.”- Hyeongseop bỏ chiếc chảo thân yêu xuống, cầm khăn lên lau tay ra dáng quý tộc. Hắn không rảnh đôi co với đám trẻ con kia nữa, hôm nay hắn sẽ bắt đầu một công việc khác hơn, căn bản là để gần với Hanbin của hắn thôi.
Tại sở cảnh sát, hiện tại đang rất xôn xao vì nghe tổng tư lệnh bên trên vừa thông báo rằng hôm nay sẽ chào đón thêm một đồng chí mới. Ai cũng bàn tán, không biết người mới có đẹp không, là nam hay nữ. Ai cũng biết rằng sở của bọn họ là nơi may mắn nhất trên thế giới này khi nơi đâu cũng toàn là nhưng gương mặt siêu xuất sắc, xinh đẹp có mà đẹp trai cũng có. Và cũng chẳng thể thiếu Oh Hanbin rồi, em được gọi là bé đẹp của sở cảnh sát mà. Tính em lại vô cùng tốt bụng, đáng yêu đặc biệt là rất hiểu chuyện không ương bướng, quá quắt. Đúng là may mắn lắm mới được làm việc chung với em. Cả bọn cứ mải mê suy nghĩ viển vông thì cánh cửa mở ra, một cậu trai bước vào.
-”Giới thiệu với mọi người đây là Ahn Hyeongseop, sẽ về làm việc ở bên tổ trinh sát nhé.”- Người chỉ huy có chất giọng ồm ồm, khàn đặc. Anh có thể chính là hình mẫu lý tưởng mà bao cô nàng ao ước. Bởi ở cái độ tuổi 30 này, anh có nhà, có xe, có chức, có quyền lại là một người đàn ông giỏi việc nước đảm việc nhà. Ai mà chẳng mê, nếu em mà là con gái thì có khi em cũng mê anh đấy. Nhưng khoan đã, người vừa được nhắc đến là ai cơ? Ahn Hyeongseop? Hanbin bất ngờ bật dậy, đập vào mắt em chính là người chồng tương lại của mình. Cũng xui đấy chứ, trốn không được mà tránh cũng không xong. Em luôn cố gắng giữ một khoảng nhất định với Hyeongseop, em sợ Hyeongseop sẽ hiểu nhầm rằng em vẫn muốn bám dính lấy hắn mà ra tay thủ xác với em mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllHanbin] Xuyên làm phản diện!
Teen FictionNgô Ngọc Hưng- một cậu thiếu niên mọt sách, có niềm đam mê với tiểu thuyết, ấy thế mà lại vì một câu chửi thề mà lại ông thần truyện giận hờn vu vơ phạt nguội, đẩy linh hồn vào thân xác của nhân vật phản diện mà em ghét nhất- Oh Hanbin. "Một ngày nọ...