CHƯƠNG 10: GIÀY

268 31 2
                                    

được, mình báo danh chạy 3000 mét

Trung học số 1 Nam Lâm tổ chức đại hội thể thao mùa thi, thường là sau kỳ thi giữa kỳ không lâu.

Đại hội thể thao của trường quy mô rất lớn, năm nào cũng có thầy cô học sinh tham gia, còn có không ít cha mẹ học sinh đến theo dõi.

Kỳ thi giữa kỳ khẩn trương qua đi, đại hội thể thao có thể ít nhiều cứu vớt một số học sinh thi không tốt, khiến họ nhanh chóng tập trung vào hoạt động tập thể, tạm thời quên đi hiện thực tàn khốc.

Lớp phó thể dục là một nam sinh cao to, thường gọi là Da Đen, thích đánh bóng rổ, cách đây hai ngày còn kêu rên vì thi giữa kỳ không tới đâu, nghe thầy chủ nhiệm nhắc đến đại hội thể thao, lập tức hăng hái ném thành tích gì đó sang một bên, sống lại tại chỗ, cầm giấy đăng ký tham gia dò hỏi từng người, thúc giục mọi người tham gia thi đấu.

Tính cách cậu rộng rãi lại quái quái, trong lớp không ít người yêu quý, hết nói tới chọc, lạy ông đi qua lạy bà đi lại, chưa đến một ngày, gần như phân nửa số môn đều phân phối xong rồi, mỗi môn ít nhất một người tham gia, chỉ còn dư lại điền kinh nữ 3000 mét không ai chịu cả.

Không còn cách nào khác, lớp phó thể dục tìm những bạn nữ ngày thường mình hay nói chuyện, họ lập tức không ngừng lắc đầu từ chối.

"Da Đen kia ông còn muốn tui chết à, thân thể nhỏ nhắn thế này tui chạy 800 mét còn không được, kêu tui chạy 3000 mét, tui tắt thở tại chỗ cho ông xem!"

"Tui nhảy dây rồi, điền kinh không được đâu, chạy không nổi mà!"

"Đừng có nhìn tui à, tui đã chạy 1500 mét rồi, chạy thêm 3000 mét là không thể."

"Da Đen à đừng hòng bẫy tui, tui đã bị ông dụ nhảy cao, mà còn nhảy không nổi, lúc đó chân tui đứt đoạn còn chạy cái gì nữa!"

Người ngồi sau trừng mắt làm như muốn đập hắn, lớp phó thể dục lập tức cười làm lành, mặt xám xịt né một kích kia của nàng, chạy đến cặp nữ sinh sinh đôi phía sau.

"Ê, La Trịnh Lệ, mấy cậu còn chưa có lựa chọn môn nào đâu, ít nhất một người một cái, ai cũng phải chọn hết đấy."

Mấy bạn nữ đều không chịu, "Ngày đó ngay lúc tui đến cái kia, đau bụng lắm, tui không tham gia có được không."

Da Đen: "Không được đâu, đến lúc đó nếu không được thì xin nghỉ, nhưng giờ phải đăng ký một cái gì đó đã. Còn mục điền kinh nữ 3000 mét nè, mấy cậu ai điền vô không?"

"Nam sinh có điền kinh 3000 mét còn được, sao nữ cũng có hả trời!"

"Đúng đó, tui chạy 400 mét còn không nổi." Cuối cùng họ vẫn là mỗi người chọn một cái, nhảy dây ném tạ linh ta linh tinh, 3000 mét vẫn cứ trống không.

"Lạp Lệ Sa với Phác Thái Anh không phải là chưa chọn hả, kêu Lạp Lệ Sa chạy đi, không phải nghe nói trước đây nàng đánh nhau với người khác à, đánh nhau được chắc là chạy bộ được. Còn Phác Thái Anh nữa, không phải trước kia cậu ta sống trong núi, muốn đi học cũng phải đi rất xa à, chắn chắn cậu ta chạy nổi."

[ChaeLisa] Núi của Nàng, Biển của NàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ