CHƯƠNG 22: ĐẦU XUÂN

195 26 0
                                    

đầu xuân, tóc mềm bị thổi nhẹ nhàng bay lên, lại rơi xuống trên mặt

Học kỳ 2 lớp 10, vừa mới khai giảng, thời tiết vẫn còn lạnh, mưa dầm liên miên, tính ra còn lạnh hơn lúc trời chưa có tuyết.

La Trịnh Lệ phát hiện, nghỉ một kỳ nghỉ đông, quan hệ trong phòng ngủ của Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh hình như còn tốt hơn học kỳ 1 rất nhiều.
Sau tiết tự học buổi tối, lúc sắp đi ngủ, nàng chợt thấy Phác Thái Anh bỏ cái gì đó vào trong chăn ở giường tầng trên của Lạp Lệ Sa.

Cái gì thế? La Trịnh Lệ đặc biệt tò mò trong lòng, nàng vờ như không để ý, chờ Phác Thái Anh ra ngoài, lập tức chạy tới, xốc chăn Lạp Lệ Sa lên xem. Là một cái túi chườm nóng, loại phải đổ nước vào. Mùa đông lạnh lẽo, không ít người mua túi chườm, có loại nạp điện nên loại túi phải rót nước vào này cơ bản không ai mua. La Trịnh Lệ còn tưởng là cái gì, không ngờ là cái này, bĩu môi không để bụng, thả chăn xuống đi tám chuyện với mấy chị em khác.

"Hồi nãy mình nhìn thấy Phác Thái Anh bỏ cái gì đó vào giường Lạp Lệ Sa, cậu đoán xem là cái gì?"

"Cái gì? Chắc không phải tiền chứ?"

"Không phải, là túi chườm nóng phải rót nước vào đó. Con nhỏ đó chắc chắn là trộm lấy túi chườm của Lạp Lệ Sa xài rồi, nhân lúc Lạp Lệ Sa chưa về đem trả chứ chi. Mà bất quả Lạp Lệ Sa sao lại mua loại túi chườm đó nhỉ, không phải cậu ta giàu lắm à."

Nàng ngồi đấy lắm mồm, ngẩng đầu thấy Lạp Lệ Sa bưng bồn vào phòng ngủ, lập tức im miệng, chỉ dùng khoé mắt trộm nhìn nàng.

Lạp Lệ Sa ba bước leo đến giường trên, xốc chăn nhét bản thân vào, động tác bỗng nhiên ngừng một chút, kéo chăn ra nhìn vào trong. La Trịnh Lệ không nhìn rõ biểu cảm của nàng, đã thấy nàng chui thẳng vào chăn chơi di động rồi.

Không thể đoán được gì từ phản ứng của nàng, La Trịnh Lệ hết hứng thú.

Trước khi tắt đèn, Phác Thái Anh mang theo một thân gió lạnh từ phòng học trở về, nàng đóng cửa lại đi đến giường của mình, La Trịnh Lệ liếc mắt một cái, vừa lúc thấy Lạp Lệ Sa rũ một tay từ giường trên xuống, ngay trước mặt Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh nhìn đến bàn tay thò ra từ chăn ấy bèn cười một cái, ngửa đầu thấp giọng hỏi: "Ngủ có ấm không?"

La Trịnh Lệ dựng lỗ tai nghe cẩn thận, nghe được Lạp Lệ Sa trả lời: "Cậu sao lại đem túi chườm nóng dùng ở chỗ đó mang đến đây vậy chứ?"

"Dùng ở chỗ đó"? Chỗ nào? La Trịnh Lệ có chút nghe không rõ.

Nàng đương nhiên không biết, túi chườm này là Lạp Lệ Sa ăn Tết ở nơi khác cùng Phác Thái Anh mới mua, nơi đó không mua được túi chườm nóng sạc điện, Lạp Lệ Sa lại ngủ không ấm, mới mua tạm cái túi chườm nước nóng này chắp vá cho qua. Từ khi mua túi chườm này, mỗi tối các nàng đều đun một ấm nước, rót cho Lạp Lệ Sa một túi nóng hôi hổi, phần dư lại vừa đủ mỗi người một ly nước ấm.

Khi các nàng quay về, Phác Thái Anh cũng mang theo túi chườm này trở lại, nàng cảm thấy còn có thể dùng tới, không thể lãng phí. Trong ký túc xá có thể lấy nước ấm, nàng thuận tay rót túi chườm cho Lạp Lệ Sa nhét vào ổ chăn trước, để nàng đỡ quên không đổ nước vào rồi lại lười xuống giường.

[ChaeLisa] Núi của Nàng, Biển của NàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ