#Haiiin
Trong phòng bật điều hòa, nhiệt độ hơi cao, gần như bằng với nhiệt độ cơ thể lúc này của hai người.
Giang Kỳ hai tay ôm chặt lấy Kiều Lộc, để cô có cử động thế nào cũng không bị ngã, Kiều Lộc cứ bị ôm như vậy, cô bắt đầu không hề kiêng nể gì mà nghịch ngợm trong lòng anh, làm Giang Kỳ vừa mới cài nút áo chưa được bao lâu lại bung ra.
Yết hầu anh lăn lên lăn xuống, Giang Kỳ cố hết sức để kiềm chế bản thân, dùng chút lý trí cuối cùng khàn giọng hỏi cô: "Em chắc chắn là không muốn ăn chút gì sao?"
Hơi thở của Kiều Lộ trở nên gấp gáp, cô ôm cổ Giang Kỳ, vùi mặt vào bả vai anh lắc đầu.
Giang Kỳ mỉm cười nhẹ một tiếng, âm thanh này mang theo cảm giác nguy hiểm nguy hiểm như một con săn đang hạ gục con mồi, anh nói: "Nếu em đã không muốn ăn, chờ lúc nữa không còn sức mà ngất đi đấy..." Anh đẩy cô lên, người trong lòng anh nâng lên hạ xuống, sau khi ép cô nhìn anh, anh cắn vào dái tai cô, ở bên tai cô nói gì đó.
Tiếng cười khàn khàn của người đàn ông trở nên tà tính, như thể lời thì thầm của ác ma.
"Anh sẽ làm em đến tỉnh." Anh nói.
Trong khoảnh khắc đó, cả người Kiều Lộc đỏ bừng, vốn dĩ hai tay đang ôm trên cổ Giang Kỳ bỗng bịt miệng anh lại, không cho anh nói thêm bất kỳ lời tán tỉnh nào nữa.
Giang Kỳ của lúc này là một người hoàn toàn khác so với anh của thường ngày, thường ngày trông anh vừa lạnh lùng vừa cấm dục, giống như là một ngôi sao lạnh lùng ...
Kiều Lộc đã trải nghiệm qua từ lâu, nếu không lúc đó cô cũng không cùng Giang Kỳ rèn luyện sức khỏe.
Giang Kỳ bị che miệng, đuôi mắt đỏ hoe, anh hôn lên bàn tay cô, vì bị bịt miệng, giọng nói anh truyền qua lòng bàn tay Kiều Lộc, "Thật sự không ăn à?"
Kiều Lộc nhìn anh vài giây, vừa lắc đầu vừa tháo kính của Giang Kỳ xuống.
Không có kính ngăn lại, cô lại ôm và treo trên người anh, cao hơn anh nửa người, cúi đầu hôn lên môi anh, hôn xong hai lần, cô lại chuyển qua khóe môi anh, tách ra một chút, hô hấp hai người quấn quýt chung một chỗ, cô giận dỗi nói: "Lại giả vờ đứng đắn, em không muốn nữa."
Cuối cùng, Giang Kỳ cũng không vờ vịt nữa, hoàn toàn xé bỏ mặt nạ, ôm người trong lòng đi về phía phòng ngủ, nửa đường bị Kiều Lộc đánh vào vai, lại bị môi anh chặn, cô muốn nói gì đó, hoàn toàn bị Giang Kỳ hôn cho nuốt xuống, cô chỉ có thể nghẹn ngào chỉ về phía túi đồ đã mua treo trên cửa, để anh đi lấy.
Chẳng mấy chốc Giang Kỳ đã hiểu ý, một tay vỗ nhẹ vào chân đang thả của cô, ra hiệu cô đừng để bị ngã.
Hai chân Kiều Lộc đang quấn bên hông anh càng quấn chặt hơn.
Giang Kỳ bị động tác này của cô làm cho kinh ngạc đến há hốc mồm: "Em muốn mưu sát chồng à?"
Kiều Lộc vô tội chớp mắt, "Chẳng phải anh bảo em cố gắng hơn sao?"
Giang Kỳ bất đắc dĩ cười, ôm cô, hơi khom người xuống, ngón trỏ cầm lấy túi đồ ăn trên mặt đất lên, nói với cô: "Cũng không bảo em dùng sức như vậy." Sau đó hôn lên môi cô hai lần: "Tiết kiệm chút sức lực đi, lát nữa còn dùng."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiều hư - Sầu Riêng Rau Thơm
RomanceTruyện: Chiều hư Tác giả: Sầu Riêng Rau Thơm (Lựu Liên Hương Thái) Thể loại: Đô thị tình duyên, tình yêu duy nhất, nghiệp giới tinh anh Nhân vật chính: Kiều Lộc x Giang Kỳ Số chương: 49c + 11nt Tình trạng: Đang tiến hành 260323: Tạm thời một tuần m...