Chương 100

23 2 0
                                    

Tục ngữ nói đúng, thà đắc tội với quân tử, còn hơn đắc tội với tiểu nhân, cho dù chỉ là một chút. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là quân tử kia không phải là ngụy quân tử, và tiểu nhân kia là một tên tiểu nhân hàng thật giá thật.

Suy cho cùng, quân tử so với tiểu nhân thì có khoan dung hơn, dù cậu có trêu ghẹo hắn, người ta nhiều nhất chỉ trực tiếp quánh chết cậu thôi, sẽ không ngấm ngầm động tay động chân gì đó.

Nhưng tiểu nhân thì không giống như vậy. Tiểu nhân chắc chắn sẽ không giương họng gào rống 'mẹ nó quánh tay đôi đi' ở trước mặt cậu, y sẽ làm cậu tan rã tinh thần trước, sau đó tiếp cận cậu, ở các loại hoàn cảnh nhìn như quang minh chính đại thực ra lại âm hiểm đến cực điểm lừa cậu. Thẳng đến lúc cuối cùng giết chết cậu, y mới lộ ra nụ cười dương dương tự đắc, nói cho cậu biết, mẹ nó, tại cái tháng kia năm ấy mày dám nói ông xấu, hiện tại bị hủy dung rồi? Bị bỏ rơi rồi sao? Mày nói xem, rốt cục ai mới là kẻ vừa xấu vừa tàn đây?

Vì thế, kết quả cuối cùng sẽ dẫn đến có người cực độ phẫn nộ, hoặc là ấm ức.

Kỳ thật những lời ở trên kia là muốn nói, thà đắc tội với Kỳ Thanh Lân – bạn boss cuối cùng, cũng không nên đắc tội với ông chủ có vẻ ngoài thuần lương. Không phải nói ông chủ Kim của chúng ta là tiểu nhân, chỉ là ở những lúc ông chủ Kim cảm thấy trinh tiết bản thân khó bảo toàn hoặc là những lúc đạp trúng mìn, sức chiến đấu và năng lực của vị này sẽ lập tức đề thăng, trở thành tên boss đệ nhị tuyệt đối mạnh hơn cái loại 'tiểu nhân' bình thường.

À, cậu hỏi boss đệ nhất là ai hả? Trả lời, đó là Kỳ boss hắc hóa, tên thường gọi, ngụy quân tử.

Lúc này, ông chủ Kim cảm thấy trinh tiết bản thân vừa khó giữ lại vừa bị người ta đào góc tường hiện đang đứng ngay ngắn ở trước mặt căn biệt thự trong Ám Nhai. Nhìn cái tên cửa hiệu, Kim Dư không biết tại sao lại cảm thấy có vẻ quen quen.

"Tê... Số 108 [1] Ám Nhai." Kim Dư sờ cằm, ánh mắt lóe lóe, "Con số này thật không may mắn chút nào, tuy nghe qua có vẻ rất bưu hãn."

[1] Số 108, ai coi Anh hùng Lương Sơn Bạc thì cũng biết con số này rồi. Ta chưa coi, nhưng biết sơ sơ thì hình như 108 vị anh hùng này có cuộc đời được gọi là xui cùng cực.

"Không bằng chúng ta thử đoán xem, cái căn nhà số 108 Ám Nhai này, rốt cuộc là đang làm gì?" Kim Dư nói, vừa định ấn chuông cửa, nhưng chưa đầy một khắc lại bị Kỳ Thanh Lân túm lấy móng vuốt, lúc này Tiểu Bạch meo lên một tiếng, giống như bị đạp trúng đuôi mà kêu lên: [Ông chủ ông chủ ông chủ! Đây là cái chỗ lúc trước ông chú kia lừa con đến! Tên đó nói gã có thể cởi bỏ khế ước tinh thần!!]

Vì thế, điện quang hỏa thạch [2], Kim Dư chợt nhớ tới ông chú hai thoạt nhìn rất ôn hòa ổn trọng lại cực có phong phạm của một đại lão quý tộc lúc còn ở tại học viện săn bắn Hoàng Gia, lại cực không cho y mặt mũi mà dùng ngôn ngữ dòng họ nhà mèo lừa dối Tiểu Bạch. Lúc ấy, ông chú kia quả thật có nói gã có thể giải trừ khế ước tinh thần giữa dị thú và nhân loại, hơn nữa lúc đó y còn thấy rất hứng thú muốn để Tiểu Bạch làm thám tử đi xem tột cùng là như thế nào nữa kia. Không ngờ y còn chưa kịp sai Tiểu Bạch đi thám thính, cái tên chết tiệt này liền đến gây chuyện với y?

[REUP] CỬA HÀNG DỊ THÚ SỐ 138Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ