Chương 137

17 1 0
                                    

Không thể không nói, gia trưởng đương nhiệm Kỳ gia – Kỳ đại thúc rất biết kiềm chế, lúc 90% người trong cabin cười đến muốn bất tỉnh, thế nhưng người này vẫn có thể mặt không đổi sắc chỉnh lại tóc.

Kim Dư thấy phản ứng của Kỳ Vân Khiếu, thân người run lên vài lần, hai tay nắm chặt đến mức sắp bật ra gân xanh, mới hơi quay đầu nhìn về phía Huyền Lực, nói: "Khụ khụ, vẫn là nên đóng cửa sổ đi, một người vì mọi người, tôi rất nguyện ý vì nhân dân phục vụ, dù sao tôi cũng là một thanh niên tốt rất có đạo đức."

Lời này vừa nói ra, một đám người nhìn Kim Dư không vừa mắt đều co rút khóe miệng không ngừng, mắt trợn trắng, ngay cả mấy người biết y cũng nhịn không được phải cúi đầu xoa mặt miễn cho bản thân lộ ra vẻ khinh bỉ dẫn đến bị bạn boss cuồng đánh. Nhưng cho dù có là như thế, da mặt bạn cá vẫn cứ dày hơn tường thành, không thèm để tâm đến tình huống bên ngoài, thản nhiên tự đắc ngồi tại chỗ cũ xem kịch vui.

Huyền Lực đã sớm ước ao đóng cửa sổ lại từ lâu rồi, lúc này lại được Kim Dư mở miệng, hắn liền truyền mệnh lệnh xuống. Ngay lúc mệnh lệnh của hắn truyền ra, cửa sổ trên nóc phi thuyền liền đóng lại. Nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh nhanh như vậy lại khiến Huyền Lực nhịn không được rút rút khóe miệng. Chuyện này tuyệt đối không phải do thủ hạ nghe lời hắn, tuyệt đối là do thủ hạ hắn đang khát khao mong chờ cái mệnh lệnh này a!! Mẹ nó!!

Sau khi đóng cửa sổ lại, không khí trong phi thuyền liền biến đổi, ấm áp ôn hòa như xuân về hoa nở, hoàn toàn đối lập với cái lạnh thấu xương của trời đông giá rét. Cũng may, hiện tại tâm tình của mọi người đã tốt lên khá nhiều, tạm thời thu liễm lại cảm xúc lẫn sắc mặt đối địch. Dù sao chuyện thật sự cần hợp tác cần khắc khẩu giải quyết vấn đề phải đến phủ tổng thống mới có thể bắt đầu, giờ cứ xem nhẹ mọi thứ đi.

Trong bầu không khí quỷ dị, chiếc phi thuyền dùng một loại tốc độ chạy trối chết bay như điên đến phủ tổng thống. Sau đó, bịch bịch bộp bộp y chang như đám sủi cảo bị trút vô nồi.

Tất cả mọi người đều từ trên trời rớt xuống đất.

"A -- !"

"Nha -- ! !"

"Tiểu Vương! Cậu làm cái gì vậy hả?!" Huyền Lực bị rớt xuống đất nhưng vẫn còn có khả năng đi chất vấn kẻ phạm tội. Người kia bị điểm danh, cứng đờ người, nhìn con dị thú mà y đã nuôi mười mấy năm đột nhiên chạy đến trước mặt, co rút khóe miệng mà trả lời: "Báo, báo cáo! Tôi, tay tôi bị rút gân!"

Nói xong liền nhanh tay lẹ mắt nhét cái con chồn trắng lông xù màu xám bạc vào lòng. Mẹ nó nhóc con mày a, ông biết mày ghét cái đám người ra vẻ đạo mạo kia, nhưng mày cũng đừng có dùng công việc của ông ra làm công cụ trả thù chứ! Mày muốn bị người ta làm thịt chồn trắng kho tàu thì cũng phải nghĩ xem người ta ăn có đủ không đã chứ, thận trọng bình tĩnh đó, mày có không hiểu hả! Ông phải nhét mày ở dưới đũng quần mới có thể thoát khỏi điều tra đó!

......

"Huyền Lực tướng quân!!" Giọng của Nguyên Tĩnh Nhã có vẻ không được tốt lắm. "Ta yêu cầu đuổi việc tên điều khiển kia!!"

[REUP] CỬA HÀNG DỊ THÚ SỐ 138Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ