Chương 11

1.1K 43 5
                                    

Thì ra vào đêm yến tiệc kết thúc chị gái ta đã vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa ta và Cao Hoán Khâm. Cũng đồng thời vô tình nhặt được cây trâm ta đánh rơi.

Cao Hoán Khâm cùng chị gái ta có thể xem là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau. Chị gái ta đem lòng ái mộ y cũng là lẽ hiển nhiên nhưng chị ấy không ngờ từ đầu chí cuối trong lòng Cao Hoán Khâm chỉ có ta.

Giai Kỳ được phụ mẫu nuông chiều đã quen, ngang ngược thành thói sao có thể chấp nhận chuyện nam nhân mình để ý đem lòng yêu một nữ tử khác? Mà đối tượng còn là đứa em gái vẫn luôn thua thiệt mình mọi mặt, bản thân vô cùng chán ghét.

Nhìn thấy ta mỗi ngày đều dốc sức đi tìm một chiếc trâm cài xấu xí ai nấy cũng muốn vứt bỏ. Với đầu óc thông minh của chị gái ta ngay lập tức nhận ra chiếc trâm cài này đối với ta thật sự rất quan trọng. Cho nên chị ấy càng cẩn thận giấu đi.

Nhưng mọi chuyện cũng không dừng lại ở đó. Giai Kỳ vẫn luôn đinh ninh rằng chính ta giở trò quyến rũ Cao Hoán Khâm, lạt mềm buộc chặt mới khiến y chấp mê bất ngộ. Về sau, vì để trả thù Giai Kỳ không tiếc dày công chuẩn bị một cái bẫy thương thiên hại lý đợi ta nhảy vào.

Ngày đại hôn ta đột nhiên bất tỉnh là do Giai Kỳ lén lút đốt mê hồn hương muốn ta thất thân với một tên lính canh chẳng rõ tên tuổi để thái tử Tây Vực bắt gian tại trận. Từ đó hủy hoại thanh danh của ta, cả đời phải sống trong ô nhục, chửi rủa của người đời.

Chẳng qua không ai ngờ tới, Kỳ Khương sẽ dẫn quân xâm lược đánh thẳng vào hoàng cung kế hoạch này mới đi được nửa chừng đã bỏ dở.

Nên nói ta phước lớn mạng lớn gặp dữ hóa lành hay trong cái rủi còn có cái may đây?

Nếu như Kỳ Khương không kéo quân sang ngay hôm đó ta không biết kết cục của bản thân sẽ thê thảm đến mức nào. Nhưng mà cái giá để đổi được sự trong sạch này thật sự quá lớn. Thà rằng cứ để ta bị lăng nhục rồi thắt cổ tự vẫn còn hơn. Như vậy Lan Chi sẽ không chết, Cao Hoán Khâm cũng không vì ta mà chết.

Lại nói, trong lúc ta bất tỉnh quân Lưỡng Ban tàn sát khắp nơi, đâu đâu cũng đều là gió tanh mưa máu. Chị gái ta lựa chọn bỏ chạy một mình đổi y phục với hầu nữ cận thân để cô ấy chết thay. Nhưng trên đường chạy trốn chị ta lại không may vấp phải xác chết mà ngã đập đầu vào bậc thềm đến bất tỉnh. Trùng hợp làm sao Kỳ Khương khi đó lại vô tình đi ngang qua. Vốn dĩ chỉ muốn đem chiếc trâm cài xấu xí, rẻ mạt này phòng thân ai ngờ lại cứu được chị ấy một mạng.

Bởi vì để làm được cây trâm này tặng ta mà hắn phải mất hơn một tháng trời mày mò, hai tay đều chi chít vết thương cho nên hắn chỉ cần cầm lên là biết ngay.

Đợi khi chị gái ta tỉnh dậy Kỳ Khương đã sớm túc trực ở bên, dịu dàng ấm áp gọi chị ấy hai tiếng Phong Lan.

Giai Kỳ biết rõ nếu bản thân không bám víu vô thân phận Phong Lan này chắc chắn sẽ bị tên bạo quân Kỳ Khương giết chết. Nhưng chị gái ta vốn không hề biết Phong Lan cùng Kỳ Khương trải qua những gì. Chị ấy chỉ đoán được ta chính là Phong Lan trong lời Kỳ Khương nói mà thôi.

Mộng Uyên Ương Full (cổ đại, giả tưởng)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ