Chương 23: Quá khứ

304 30 18
                                    

Ngược dòng thời gian trở về quá khứ.
Năm đó, Muichirou mới 10 tuổi, khi ấy em và Daki là thanh mai trúc mã của nhau. Vì nhà gần nhau nên lúc nào cũng đi học chung. Em xinh đẹp, học giỏi nên cũng được nhiều nữ sinh để mắt đến. Còn Daki lại là hoa khôi của trường nên cũng rất được nhiều người theo đuổi. Năm ấy họ đồn em với Daki như là một cặp trời sinh vậy, trai tài gái sắc, thực sự rất hợp nhau.

Tuy tính cách của Muichirou có phần lạnh lùng lại chưa từng có một nữ sinh nào được gần bên em nhưng Daki lại khác, cô ấy là người con gái duy nhất được bên cạnh em. Điều này khiến Daki cảm thấy mình như một ngoại lệ đặc biệt vậy. Cảm thấy thật sự rất hạnh phúc.

Nhưng đó lại chẳng phải điều mà khiến cô đổ Muichirou. Mà là vì ngày hôm ấy.

Daki là một hoa khôi xinh đẹp và nổi tiếng trong trường. Nhưng nổi tiếng thì cũng phải đi kèm với tai tiếng. Và cô cũng vậy, hôm ấy đã xảy ra một chuyện.

Daki thường hay bị đám nữ sinh bắt nạt chỉ vì bồ của cô ta mê mẩn Daki, hắn đã vô tâm đá cô ta và chạy đến bên cô ngõ lời tỏ tình nhưng lại bị Daki từ chối. Cô ta cay nên quyết định sẽ dạy Daki một bài học.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Tối hôm ấy, tiết trời đã se se lạnh, tại một công viên.

Daki khi ấy có một cuộc hẹn đi chơi với Muichirou. Cô ta biết được điều đó nên đã lên kế hoạch. Làn gió lạnh lẽo của buổi đêm lướt nhẹ qua mái tóc trắng của cô. Daki đứng một mình tại nơi hẹn chờ đợi em.

Khi này cô rất dễ rơi vào nguy hiểm vì chỉ có một mình, chẳng ai ở bên. Và thật không quá bất ngờ khi Daki bị đám người của cô ta bao vây. Đám con trai dưới chướng cô ta đè cô ấy xuống nơi vắng người, họ tính hãm hại cô. Daki khóc lên cầu xin được buông tha nhưng chúng lại ra vẻ chẳng nghe thấy gì. Chiếc cúc áo vừa cởi ra, một cúc rồi hai cúc thì bỗng một cậu trai bước đến đấm vào mặt tên đê tiện kia một cú đau điếng. Vừa ngẫng mặt lên nhìn đã thấy Muichirou đứng chắn trước mặt, thấy em cô xúc động oà khóc.

Thấy vậy đám con trai kia lao vào đánh em, Muichirou không ngần ngại lao vô đánh nhau với chúng. Họ cứ thế đánh nhau cho đến khi có người đến giải vậy.

Muichirou bị thương không ít, gương mặt bầm tím cùng cánh tay rỉ máu. Lo lắng Daki liền sơ cứu cho em.

-Muichirou: Ây da đau đau. Em nhẹ tay xíu được không?~Daki sơ cứu vết thương mạnh quá khiến em đau.

-Ume: Anh chịu khó tí đi.

-Muichirou:....~Em im lặng ngoan ngoãn để Daki sơ cứu.

-Muichirou: Cơ mà em không sao đó chứ?? Xin lỗi vì đã để em phải chờ.

-Ume: Em không sao.

-Muichirou: Em không sao là tốt rồi.

Nghe thấy điều ấy Muichirou an tâm nở một nụ cười nhẹ nhàng, một nụ cười mà trước giờ cô chưa từng thấy ở anh, vào chính khoảnh khắc ấy cô đã biết là... mình đã yêu anh mất rồi...

Những ngày sau đó em với cô đã quay lại nhịp sống bình thường. Daki và em còn thân hơn trước. Lúc nào cũng bên nhau cùng nhau vui đùa, cùng chơi, cùng học, gì cũng có nhau cho đến một ngày....
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

(TanMui) Nếu có kiếp sau anh sẽ đến và nói yêu em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ