Mai là ngày Tết Seollal, Minseok đã dậy sớm để dọn dẹp đồ đạc về với gia đình cùng Minhyung trong ngày hôm nay.
Nghĩ đến việc về thăm gia đình sau gần một năm không gặp, Minseok gần như thức trắng cả đêm vì háo hức không thôi. Phải cảm ơn Minhyung đã đứng ra xin công ty thì bọn em mới có thời gian rảnh, chứ không bây giờ em và mọi người vẫn đang phải lên stream rồi.
Xếp gọn quần áo vào chiếc vali bé, vì em chỉ đi có bốn ngày nên cũng không mang hành lí quá nhiều để làm gì. Không quên kiểm tra lại đồ đạc cẩn thận rồi mới đóng chặt vali.
Chiếc nhẫn sáng lấp lánh ở ngón giữa khiến Minseok bồi hồi, ngồi ngắm nghía lại nó một chút. Có lẽ đêm đó hai đứa bọn em đã tiến thêm được một bước nữa trong mối quan hệ này chăng?
Minseok cũng chẳng biết được nữa, nhưng những lời nói của Minhyung vào đêm đó khiến trái tim em lại thêm thổn thức. Biết sao đây, vì em quá tuyệt nên giờ mới có được người yêu cũng tuyệt vời không kém.
Đến giờ cơn buồn ngủ mới dồn dập kéo đến khiến em ngáp dài, có lẽ bản thân em lát nữa khi lên taxi phải ngủ một giấc mới được. Em vươn vai thầm nghĩ rồi xách vali mở cửa ra ngoài.
Giờ đã là sáu giờ ba mươi phút sáng, cả kí túc xá vẫn chìm trong bóng tối tĩnh mịch. Phần là trừ các huấn luyện viên ra, những người khác đều đã trở về nhà cách đây vài ngày, chỉ còn em với Minhyung hôm nay mới lên đường. Phần vì thời gian biểu của tuyển thủ khác so với người thông thường.
Nếu như sáu giờ sáng là thời gian để mọi người thức dậy bắt đầu một ngày mới. Thì đối với những người như bọn em, khi tiếng gà gáy hay chuông báo thức vang lên lúc sáu giờ, đó là thông báo "đến giờ đi ngủ rồi!"
Để tránh làm phiền giấc ngủ của các huấn luyện viên, em để vali ở cửa, nhẹ nhàng đi đến căn phòng của người yêu cuối dãy vẫn đang sáng đèn.
Như là chỉ chờ mỗi em tới, chưa kịp gõ thì cửa liền bật mở, Minseok bị một bàn tay to lớn kéo vào trong sự ngỡ ngàng. Định bụng sẽ hét lên thật to, nhưng Minhyung nhanh chóng bịt chiếc miệng nhỏ xinh của em lại bằng một nụ hôn sâu.
Nhận thấy trước mặt là người mà bản thân yêu nhất, Minseok mặc kệ Minhyung chiếm lấy tiện nghi ở môi mình, cho đến khi hơi thở của em bị gián đoạn, đập đập vào vai Minhyung kêu hắn bỏ ra.
Minhyung nhận thấy bạn nhỏ không chịu được nữa, đành luyến tiếc rời khỏi môi mềm. Được trả lại khả năng thở, Minseok nhanh chóng buông hắn ra, hít một hơi thật sâu.
- Lần sau đừng như vậy được không Minhyungie! Làm em giật mình lắm đấy!
- Anh xin lỗi bạn mà Minseokie! Anh không muốn bịt miệng bạn vì sợ bạn đau, nên anh phải làm cách này thôi. Mà để bạn hét lên cũng không hay mà đúng không?
Minseok đứng lùi ra xa, ái ngại che mặt. Tên người yêu của em càng ngày càng vô sỉ. Minhyung nhìn một màn này lòng thầm cười lớn khen em đáng yêu vô đối.
- Bạn soạn đồ xong chưa?
- Anh xong rồi, giờ chỉ còn xem lại thiếu thứ gì không thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
𝙂𝙪𝙧𝙞𝙖𑁤: Amlify
FanfictionĐiều mà cả Lee Minhyung lẫn Ryu Minseok muốn, chính là có đối phương đi cùng trong suốt quãng hành trình từ nay và mai sau. __________________ Author: Yeian ⚠︎︎ You are not allowed to repost or change the version without my permission ⚠︎︎ ( Không đ...